Nghe Hoắc Ảnh Thanh nói cũng có lý, Chu Túy Phong cũng thu dọn quần áo: “Vậy tôi đi với cô.”
“Không cần đâu, anh ở đây đợi tôi, sẵn sàng mở cửa cho tôi bất cứ lúc nào là được.”
Hoắc Ảnh Thanh đã đi tới cửa, mở từng tấc ổ khóa, cuối cùng nhẹ nhàng mở cánh cửa sắt ra.
Tầng lầu trống rỗng, sự im lặng chết chóc khiến người ta cảm thấy choáng váng. Khi cô từ tầng 21 xuống tầng 20, mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí đọng lại trên chóp mũi. Mặc dù mùi rất nhạt, nhưng dù gì Hoắc Ảnh Thanh cũng đã từ trong núi thi thể và biển máu mà bước ra, mùi hôi này lập tức khiến toàn thân cô rơi vào cảnh giác.
Cùng lúc đó, trong hành lang trống rỗng vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, rõ ràng cách Hoắc Ảnh Thanh càng ngày càng gần, người đến hình như đang đi lên đây.
Hoắc Ảnh Thanh dừng lại, cởi đôi giày dễ gây tiếng động ra rồi từng chút một di chuyển đến cửa thoát hiểm ở gần tầng 20, một tay ấn vào tay nắm cửa, sẵn sàng trốn vào bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, tiếng bước chân dừng lại ở tầng 19, cửa thoát hiểm ở tầng 19 được mở ra.
Hoắc Ánh Thanh đợi một lúc mới đi xuống lầu. Khi đến 1 góc của tầng 19, cô ngồi xổm xuống.
Người kia mở cửa ra nhưng không đóng lại nên Hoắc Anh Thanh có thể nhìn thấy rõ ràng, một người phụ nữ đang ôm một con gà đã bị cắt cổ, máu gà theo đầu nó chảy xuống tạo thành một lối đi rõ ràng, mà người phụ nữ không nói lời nào, cô ta đi đến trước cửa phòng 1901 và bôi đầy máu lên cánh cửa phòng 1901 đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT