Chu Túy Phong không dám tin rằng, mới mạt thế ngày đầu tiên đã có người bắt đầu giết người phóng hỏa, Hoắc Ảnh Thanh cũng không có ý định làm công tác tư tưởng cho hắn, khi màn đêm buông xuống, cô từ chối lời đề nghị bật đèn, thay vào đó thắp một ngọn nến và đặt nó ở chính giữa phòng khách.
Con người không thể không nghỉ ngơi. Hoắc Ảnh Thanh vốn định trực cả đêm để Chu Túy Phong thay ca vào buổi sáng, nhưng Chu Túy Phong xem Chân Hoàn Truyện đến một giờ sáng rồi vẫn chưa đi ngủ. Hoắc Ảnh Thanh không nhịn được nữa đá anh đi trực ca đêm, nhắc đi nhắc lại bảo anh phải để mắt tới tòa 1, đừng có mà xem Chân Hoàn Truyện nữa, buồn ngủ thì gọi cô dậy đổi ca, sau đó mới trằn trọc mà ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy lần nữa, Chu Túy Phong vẫn đang ngồi xem Chân Hoàn Truyện, không biết là xem đến cảnh đau buồn nào mà khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tầng ửng hồng, những giọt nước mắt trong suốt như pha lê đang đọng lại ở khóe mắt, sẵn sàng rơi xuống bất cứ lúc nào.
Làm gì có nam sinh viên đại học 24 tuổi nào lại có thể thương tâm đến mức khóc lóc rơi lệ khi xem phim chứ? ? ?
Hoắc Ảnh Thanh nhìn Chu Tuý Phong không đành lòng đặt điện thoại xuống, thi triển chiêu cuối:
"Chu Túy Phong, anh có biết Trân Hoàn tại sao không gọi là Thẩm Mai Trang Thẩm tỷ, hay là Trang tỷ, mà lại là Mai tỷ không?"
Thiếu niên chớp mắt, nước mắt lập tức rơi xuống: “Tại sao?”
Hoắc Ảnh Thanh chậm rãi ghé sát vào tai anh, nhẹ giọng thở ra: “Bởi vì cô ấy “mất” rồi.”
( Mai trong tiếng Trung phiên âm là méi, đồng nghĩa với từ mất-chết, nu9 đang dùng từ đồng âm để trêu n9)
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT