Thấy ba Trương gật đầu, hai mẹ con nhìn nhau cười, trong mắt tràn đầy mong đợi đối với cuộc sống sau này.
Còn như Ngô An Kỳ, bởi vì tội giết người không thành công, bị tuyên án ba năm tù. Cuộc sống bị kiềm chế trong lao ngục, cảm giác nghẹt thở lại tuyệt vọng từng chút một xóa đi sức sống và sự hung hăng ngang tàng của cô bé, nhổ đi xương chẩm khắp người cô bé.
Ba năm nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Chờ khi Ngô An Kỳ ra tù, đã sớm cảnh còn người mất, nhưng khổ nạn của cô bé chỉ vừa mới bắt đầu. Một người từng ngồi tù, trong hoàn cảnh hiện tại rất khó tìm công việc. Huống chi Ngô An Kỳ lại là một người có tính tình tiểu thư, nhiều tiền ngại mệt, an nhàn thì ngại ít tiền. Ra tù đã lâu, ngay cả ăn bữa cơm no đều không thể bảo đảm, huống chi là chỗ đặt chân ổn định.
Trước kia Ngô An Kỳ dựa vào ba mẹ và gia thế từng ức hiếp quá nhiều người, không biết có phải là có người cố ý dẫn dụ hay không. Mà cuối cùng cô ta rơi vào bước đường làm gái, dựa vào bán thân kiếm sống, chưa tới ba mươi tuổi đã dính bệnh tật đầy người, nếm hết ấm lạnh cuộc đời.
Năm 1977, nhất định là một năm thu hoạch bội thu.
Ngoài việc nhóm Phương Thanh Sóc và Cố Gia Hào lên đại học ra, Ngôn Ngôn cũng cùng các giáo viên của nhóm thi đấu Olympic bay tới nước F tham gia thi đấu.
Thật ra, đối với việc con trai lần đầu tiên tham gia cuộc thi quốc tế lớn như vậy, Lâm Vân Khê rất muốn đi cùng qua đó. Nhưng do hiện tại chưa tiến hành cải cách mở cửa, cũng do cô và Cố Tranh có thân phận đặc thù, ra nước ngoài là một chuyện hết sức rườm rà và phiền phức. Cho nên dưới sự an ủi của con trai, Lâm Vân Khê chỉ có thể hơi tiếc nuối ở lại trong nước, vạn phần mong đợi cải cách mở cửa tiến đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT