Có điều trước khi cô bé dị, tổ trưởng lại sai người lục soát toàn thân, sợ cô bé lại giấu đồ sắc bén trong người. Cuối cùng, tìm được trong túi một mảnh vụn của thư báo trúng tuyển, Ngô An Kỳ thấy thế liền điên cuồng cười lớn.
“Ha ha ha ha ha ha. tạo xé thư báo rồi. tạo không lên được đại học. Trương Thanh Thanh mày cũng đừng hòng.”
Cũng bởi vì người nhà họ Trương “không an phận”, làm hại ba mẹ và cậu út của cô bé đồng loạt bị đưa đi, chỉ còn lại một mình cô bé. Còn bị người khác chỉ trỏ, nhất là đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của bạn thân và người quen vốn cực kỳ hâm mộ mình khi biết mình thi đậu đại học Thanh. Khiến trong lòng Ngộ An Kỳ có chút xấu hổ, sau đó sự xấu hổ này lại hóa thành sự tức giận to lớn, khiến cho cô bé đẩy hết toàn bộ trách nhiệm này lên đầu người nhà họ Trương.
Ngô An Kỳ được nuông chiều từ bé, từ trước tới giờ chưa từng biết chữ sợ được viết như thế nào, ngây thơ cho rằng nhà mình là trung tâm quyền lực, những người còn lại đều là người nghèo khổ, phải cúi đầu xưng thần với cô bé.
Cũng có một phần nguyên nhân rất lớn nằm ở vấn đề giáo dục của gia đình, Ngô Bình Kiến mỗi ngày đều bị công việc quấn thân, không có thời gian tự mình giáo dục con gái.
Nhờ chồng là quan chức, nên một người phụ nữ mới tốt nghiệp tiểu học như Giang Bình lại vững vàng ngồi lên vị trí chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ huyện.
Đoạn đường thuận lợi, khiến Giang Bình đắm chìm trong niềm vui có thực quyền to lớn trong tay, cũng vì vậy đã dạy cho Ngô An Kỳ rất nhiều giá trị quan vặn vẹo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT