Vốn dĩ Phương Thanh Sóc cảm thấy mình quá đơn thuần khi được chú Cố phân tích như vậy.
Mặc dù bây giờ việc nhặt phế phẩm đã ổn định hơn nhiều, nhưng cậu bé tới một chỗ che mưa chắn gió cũng không thể cho em gái được.
Đúng lúc Phương Thanh Sóc không biết phải làm thế nào thì lại nghe thấy chú Cố nói là mình có thể tới quân khu ứng tuyển làm công nhân, trong lòng cậu bé lại cháy lên hy vọng. Đến cả bà Tôn ở bên cạnh sau khi nghe thấy, cũng vội khuyên nhủ đứa trẻ hiểu chuyện ở trước mắt.
“Thanh Sóc, đây là đi làm công nhân đấy, cơ hội hiếm có biết bao, mau đồng ý đi.”
Sau khi Phương Thanh Sóc phản ứng lại, lập tức vui mừng không xiết nói: “Thật sao, chú Cố?”
Cố Tranh cười vai cháu trai thấp hơn mình một cái đầu, nói.
“Thật, mau đi thu dọn đồ đạc đi, mang mấy thứ quan trọng là được, đồ dùng sinh hoạt và quần áo thì ở nhà mình đều có rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play