Nể tình ba đã làm khu vui chơi cho cậu bé, Ngôn Ngôn quyết định người lớn không so đo với tiểu nhân, không chấp nhặt với ba. Cậu bé ngay sau đó lại nhìn về phía hai anh trai: “Cám ơn các anh ạ.”
Trái tim của Trương Dương và Lý Lâm trong nháy mắt liền mềm nhũn, đặc biệt là bị một đứa bé có ngũ quan tinh xảo lại mềm mại như cục bột này nói cảm ơn bằng giọng trẻ con.
Hai người cười trả lời: “Không cần khách sáo, sau này Ngôn Ngôn muốn cái gì, có thể đến tìm các anh hỗ trợ nha.”
“Được ạ!”
Nhìn người một nhà vui vẻ hòa thuận, ánh mắt Chu Tử Ngang bỗng trở nên ảm đạm, trên khuôn mặt non nớt tràn ngập vẻ hâm mộ. 
Từ sau khi ba mẹ cậu bé bị điều đi vào hai năm trước, một nhà ba người đã không còn gặp mặt nữa. Mặc dù mấy tháng một lần có thể gửi thư về nhà, nhưng điều đó cũng không chịu tải được hết nỗi nhung nhớ tràn đầy của cậu bé.
Vì không để cho ông bà nội cùng cô lo lắng, bình thường lúc Chu Tử Ngang nhớ ba mẹ, chỉ có thể một mình trốn ở trong chăn len lén khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play