Trương Dương và Lý Lâm vô cùng có ánh mắt mà ở một bên thu dọn các loại vụn gỗ và rác thải rớt ra lúc lắp đặt các trang bị của sân chơi nhỏ.
Cố Tranh rửa tay, bắt đầu tới giúp Lâm Vân Khê cắm xiên, bày mâm. Anh nhìn rau củ quả, cây trái trong sân cùng với các loại cây xanh, hoa cỏ trên lầu hai, mở miệng nói: “Nhiều cây quả cần chăm sóc như vậy chắc chắn rất phiền phức.” Dù sao thì tập tính của mỗi một loại cây trái là không giống nhau, có loại thích khô ráo, có loại thích ẩm ướt, có loại thích ánh sáng, lại có loại thích bóng râm.
Anh bằng lòng đi chạy việt dã kèm phụ trọng, còn hơn là phải chăm sóc những thứ này.
“Không có gì phiền phức lắm đâu, bình thường chỉ cần tưới nước là được, so với trồng rau nuôi hoa dễ dàng hơn nhiều.” Lâm Vân Khê bận rộn với công việc trong tay, thuận miệng nói.
Cố Tranh nghĩ cũng đúng, kỹ năng làm việc của vợ anh rất tốt, cho dù là rau hay là hoa, chỉ cần là do cô nuôi dưỡng lên, thì đều tốt hơn so với những cây trồng của người khác nuôi.
Quan trọng là khi nào Lâm Vân Khê nhớ ra, thì cô mới đi tưới nước, bón phân. Nếu như Cố Tranh không tận mắt nhìn thấy cây hoa nguyệt quý mà sư đoàn trưởng Chu nuôi trong phòng làm việc, trong vòng một tháng thay đổi tận bốn chậu, anh cũng thật sự cảm thấy trồng hoa là một việc vô cùng dễ dàng.
Cho dù chỉ là tưới nước, nhưng nhiều loại thực vật như vậy cũng là việc có khối lượng rất lớn, có khi còn phải bò lên bò xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT