Bấy giờ thì Vương Ngọc Hải bật cười. Tuy anh ta thừa nhận thức ăn cô chủ Tiểu Tiền cực kỳ ngon, nhưng anh ta không cảm thấy một người học chữa bệnh trong hơn mười ngày có thể học ra được kỹ năng gì. 
Anh ta thấy cùng lắm đây cũng chỉ là mánh lới mà thôi, thêm vào thức ăn chút dược liệu, không hơn, nhưng anh ta không để ý chuyện này lắm. Chỉ cần hương vị ngon, món có bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.
Tiền Giai Ninh nhìn tròng mắt ố vàng của cô Tôn, chậm rãi đưa tay ra, viết kết luận mạch chứng và kê toa và vở mà tâm trạng nặng nề.
Tôn Anh Tư tò mò thò đầu ra, phát hiện trong cuốn tập dày này đã kín hơn nửa phần. Chữ viết xinh đẹp bên trên cô ấy vừa nhìn đã biết là chữ Tiền Giai Ninh, chỗ khác có nhiều nơi bị bút đỏ phê, chữa. Vậy là Tiền Giai Ninh đã đến Thủ đô tìm thầy học y.
Tiền Giai Ninh viết chẩn đoán mạch xong, nhưng chỗ căn bệnh cô lại do dự luôn không hạ bút.
Tôn Anh Tư thấy Tiền Giai Ninh bỏ qua cột chứng bệnh, trong lòng có hơi trầm xuống: “Giai Ninh, em hãy nói thật với cô, có phải em đã nhìn ra cô không ổn ở đâu không?”
Vành mắt Tiền Giai Ninh đỏ lên. Cô cố gắng kìm không cho nước mắt mình rơi xuống, hồi sau mới buồn bã nói một câu: “Cô ơi, em đi với cô đến bệnh viện xem thử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play