Tuy nhìn, nhìn ra được bệnh gì cũng vô ích, nhìn biểu cảm bác sĩ thì tám phần mười là không cứu nổi. Quả nhiên, anh ta thấy bác sĩ thở dài: “Bệnh nhân có hai khối u, một trong đó đè lên mạch máu. Dinh dưỡng trong máu phong phú, khối u phát triển cũng nhanh. Đợi sau khi mạch máu không chứa nổi khối u nữa, mạch máu sẽ bị phá vỡ...”
Trên mặt Vương Ngọc Hải lộ ra biểu cảm không nỡ: “Có phải mạch máu vỡ rồi người sẽ không còn luôn không?”
“Sẽ không nhanh như vậy, nhưng sẽ gặp phải tình trạng khạc máu nhiều.” Bác sĩ lại lần nhìn báo cáo kiểm tra lần nữa: “Bây giờ đã xuất hiện bệnh trướng nước, tình trạng vàng da đã có thể nhìn được. Vì vị trí u không còn cách nào phẫu thuật nữa, nên cũng không thể tiến hành điều trị bằng hóa chất, chỉ có thể tìm chút thuốc giảm đau, khiến khoản thời gian cuối cùng không quá đau đớn.” 
Bác sĩ thở dài, tổng kết một câu: “Vì.. vị trí của khối u này không ổn, nên bệnh sẽ phát triển cực kỳ nhanh, tối đa cô ấy chỉ còn sống được nửa năm nữa thôi.”
Vốn là Vương Ngọc Hải muốn phán định khả năng của Tiền Giai Ninh, chứ không hề muốn nghe thấy kết quả nặng nề như vậy. 
Nhưng nếu đã đến rồi, anh ta sẽ làm người tốt đến cùng. Vương Ngọc Hải đi ra ngoài mua chút hoa quả mang vào phòng bệnh.
Lúc này cô giáo Tôn ngồi trên giường bệnh đã có hơi hoảng hốt và bất lực. Tuy bác sĩ không nói rõ, nhưng kết quả kiểm tra lẫn phòng bệnh ung bướu này đã nói lên tất cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play