Dì Lý nghe xong đầu óc hỗn độn bèn sáng tỏ: “Dì hiểu rồi, chắc chắn lại là số lượng có hạn.”
Tiền Giai Ninh gật đầu: “Vì diện tích bếp có hạn, lại không thể ảnh hưởng đến những thực khách bình thường khác ăn cơm, nên mỗi ngày chỉ có thể làm ba chung thuốc, có nhu cầu thì trưa đến mua, tối lại dùng.”
“Nghe rắc rối quá!” Có chị gái nhíu mày rồi lại cực kỳ phấn khởi: “Nhưng mà riêng về Tiền Tiểu Mễ thì càng rối càng nghĩa là ăn ngon, chị đặt trước một phần nhé.”
Tiền Giai Ninh cười liếc cô ấy: “Em còn chưa nghĩ ra phải lên kế hoạch thế nào mà, đợi làm xong rồi nói.”
“Ơ kìa, đây không phải là Giai Ninh à? Cháu đây là từ đâu về đấy? Sao nhiều người tới đón như vậy?” Một người phụ nữ trung niên bốn mươi mấy tuổi cưỡi xe đi ngang qua bên cạnh, cười lên tiếng chào Tiền Giai Ninh.
Tiền Giai Ninh quay đầu nhìn thoáng qua, nụ cười trở nên tươi tắn không gì sánh được: “Cô Tôn, đã lâu rồi em không thấy cô.”
Tôn Anh Tư là giáo viên chủ nhiệm của Tiền Giai Ninh hồi cấp hai, dạy cô môn Toán ba năm. Tiền Giai Ninh vô cùng cảm kích sự dạy dỗ của Tôn Anh Tư đối với mình, tốt nghiệp rồi năm nào ngày nhà giáo và Tết Âm lịch cô cũng đến nhà cô Tôn thăm cô ấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play