Cô biết mấy ngày trước ông cụ Phương nhận được đồ, là do con trai gửi đến đây. Con trai con gái ông ấy đều có công việc, điều kiện rất không tồi. Mấy năm trước là do không liên hệ được nên cuộc sống mới gian nan, nhưng Tang Mặc nghĩ cách liên hệ giúp ông ấy, không lâu sau họ đã gửi đồ tới.
Cho nên, gần đây hai ông cụ còn rất dư dả, nên vẫn cho nổi bao lì xì.
Vui đùa một lúc thì sắc trời không còn sớm, Tang Mặc và Phương Đường cùng đi xuống núi. Khi đến ký túc xá, Phương Đường bảo anh chờ một chút, trở về cầm giày da rồi nhét vào trong lồng ngực Tang Mặc.
“Trở về rồi hẵng xem, sinh nhật vui vẻ!”
Phương Đường nhanh chóng nói xong, xoay người liền trở về ký túc xá, trên mặt vẫn còn nóng rát.
Tang Mặc mở túi vải ra, lộ ra đôi giày da bóng loáng, khóe miệng không kìm nén được mà cong lên, trong lòng bỗng thấy ấm áp. Không nghĩ tới còn có điều ngạc nhiên này, khó trách ngày hôm qua cô bé ngốc này còn đi lên thị trấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play