Nhà Mao Kiển nằm ngay dưới chân núi, là một ngôi nhà thấp bé, nhưng trong nhà được dọn dẹp rất sạch sẽ. Gia đình Mao Kiển đang ăn cơm trưa, có bà nội Mao Kiển, cha mẹ cậu bé và một cô gái mười mấy tuổi.
“Đồng chí, cậu là...?” Cha Mao Kiển đứng dậy chào hỏi, giọng điệu chần chờ, không biết Tang Mặc là ai.
“Tôi họ Tang, Tang Mặc. Ông Tang chăn bò chính là ông nội tôi.”
Tang Mặc giới thiệu bản thân, còn đặt quà mang đến lên bàn, là một vài chiếc bánh bao và bánh Thanh Minh.
Cha Mao Kiển tỏ ra ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền trở nên nhiệt tình, còn bảo vợ mình đi pha trà, rồi mời Tang Mặc cùng ăn cơm trưa, sau đó lại bảo vợ pha trà xong thì đi xào một đĩa trứng gà rau hẹ.
“Không cần, tôi đã ăn trưa rồi.”
Tang Mặc từ chối, trên bàn chỉ có một chén cải muối hấp. Mỗi người ăn một chén cơm độn khoai và củ cải, hiển nhiên là điều kiện gia đình không tốt, lương thực cũng thiếu thốn, anh không thể không có ý tứ mà cứ ở lại ăn cơm được.
Vừa nãy anh nghe ông nội nói về hoàn cảnh nhà Mao Kiển, vốn dĩ ban đầu gia cảnh cũng khá giả, nhưng ông nội Mao Kiển sinh bệnh nên đã tiêu hết toàn bộ của cải tích góp của gia đình, còn thiếu nợ không ít. Cứ như vậy ông nội Mao Kiển cũng không qua khỏi, sau khi lo liệu đám tang xong, gia cảnh càng ngày càng tồi tệ, mỗi năm đều phải tằn tiện chi tiêu để trả nợ.
Ông nội còn nói cả gia đình này đều rất tốt bụng, ông ấy đã được họ quan tâm rất nhiều, nên Tang Mặc mới đến đây, cảm ơn mọi người đã chăm sóc ông nội mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play