Sau khi được thuyết phục nhiều lần, bà nội và mẹ Mao Kiển cũng ăn thử và đều bị hương vị thơm ngon chinh phục. Mẹ Mao Kiển khen ngợi: “Nguyên liệu rất nhiều, cháu trai ông cụ Tang làm nghề gì mà có nhiều tiền như vậy?”
“Con biết, chú ấy là thanh niên trí thức ạ.” Mao Kiển nói lớn.
Cha Mao Kiển nghiêm mặt nói với hai đứa trẻ: “Ra ngoài không được nhắc đến những chuyện này, nếu có ai hỏi thì nói không biết, cũng đừng nói người ta cho tiền, nhớ chưa?”
“Nhớ rồi ạ!”
Hai chị em đồng thanh đáp, chúng sẽ không nói đâu. Trong thôn có một số người rất xấu, sẽ bắt nạt ông nội Tang. Nếu bọn họ biết được ông nội Tang có đồ ngon, chắc chắn sẽ đến cướp, vì vậy chúng sẽ giữ bí mật.
Chiều hôm đó, Tang Mặc trở về đại đội Núi Đầu Trâu, trả xe đạp cho đội trưởng Hoàng, rồi lại đi làm việc. Khi anh không có ở đó, một mình Phương Đường chắc chắn không thể làm hết được lượng công việc.
Lúc mọi người đều đang cuốc đất thì Phương Đường thong thả làm việc. Khi nhìn thấy anh, cô rất vui mừng, khẽ hỏi: “Anh đã gặp ông nội chưa?”
Tang Mặc gật đầu, vừa làm việc vừa kể về tình hình của ông nội.
Phương Đường nhíu mày, chẳng trách ở đời trước ông nội và Tang Mặc không thể đoàn tụ. Cô nghĩ đến lúc này sức khỏe ông nội đã không tốt lắm, là do thiếu dinh dưỡng lâu ngày dẫn đến. Ở đời trước, hẳn là Tang Mặc không tìm được ông nội nhanh như vậy, nên sức khỏe ông nội mới suy sụp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT