Hắc Đản có thể mang tới nhiều món ngon như vậy, rõ ràng là cuộc sống hiện tại không tệ. Ông lão cũng yên tâm rồi.
Tang Mặc dọn dẹp nhà cửa xong, lúc này mới rảnh rỗi, cười hỏi: “Bánh bao và bánh Thanh Minh ngon không ạ?”
“Ngon, ai làm vậy?” Ông lão rất tò mò.
Tang Mặc cười hơi thần bí, còn ra vẻ bí mật, khiến ông lão ngứa ngáy, bèn cởi đôi dép giải phóng rách trên chân, ném về phía anh, bảo: “Mau nói, đừng khiến ông tò mò.”
Giọng nói đầy khí phách, như thể đã trở lại xưa kia. Tang Mặc cười hì hì nhặt dép, mang đến cho ông lão, lúc này mới nói: “Là vợ sắp cưới của cháu, bánh do cô ấy làm.”
“Cái gì?”
Ông lão giật mình thon thót, bảy năm không gặp cháu trai, vừa gặp lại đã có một cô vợ sắp cưới từ trên trời rơi xuống. Trái tim già nua của ông ấy có chút không chịu nổi.
Ông ấy dừng lại một chút, sau đó vội vàng thúc giục: “Nhóc con, cháu nói rõ ràng cho ông nghe, cô gái đó là con nhà ai? Làm nghề gì? Cháu không làm chuyện xấu đấy chứ?”
Tang Mặc dở khóc dở cười, đành kể lại đầu đuôi sự quen biết giữa anh và Phương Đường. Lúc này ông nội mới yên tâm, cháu trai không làm chuyện xấu là tốt rồi, nghe qua cô gái này cũng không tệ, ít nhất là nấu ăn ngon.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT