Một số loại cây chịu hạn tốt như ngô, đậu được trồng ở mấy khoảng đất trên sườn núi và chân núi. Tang Mặc đẩy xe đi lên trên núi, phong cảnh ven đường rất đẹp, nhưng cũng rất nguy hiểm, một bên đường nhỏ là núi cao, một cái sườn khác còn lại là vực sâu, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ ngã xuống.
Tang Mặc nhìn ven đường, phía dưới là rừng trúc xanh um tươi tốt, giữa đám xanh tươi mơ hồ thấy được mấy cái mái hiên, hiển nhiên dưới chân núi còn có thôn trang, nhưng cho dù dưới chân núi có rừng trúc chống đỡ thì ngã xuống sâu như vậy thì chỉ sợ khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Anh không dám chủ quan, cố gắng đi sát vào trong, đi được một đoạn đường dốc rồi thì đến một đoạn đường bằng phẳng có thể đi xe đạp, cứ như vậy đi một chút rồi lại đạp xe một chút, đi đến hơn một giờ, cuối cùng cũng thấy được người, tâm trạng Tang Mặc khẩn trương lên.
Có một loại thấp thỏm khi gần về tới nhà, sợ nhìn thấy ông nội sống thật sự không tốt, lại sợ không nhìn thấy ông nội, Tang Mặc thở phào, bình ổn tâm trạng rồi chậm rãi đi về phía thôn trang.
Đại đội Cầu Tam Xoa được xem như là vùng đất trũng, toàn bộ thôn trang đều sinh sống ở giữa sườn núi, địa thế rất bằng phẳng. Nếu không phải đã đi một đoạn đường núi dài như vậy thì Tang Mặc sẽ cho rằng nơi này chính là đất bằng.
Trong thôn có không ít người, còn có ruộng nước, nhìn qua thấy không khác gì đại đội Núi Đầu Trâu, có mấy đứa nhỏ đang chơi đùa ở bên cạnh hồ nước chỗ cửa thôn, nhìn thấy Tang Mặc là người xa lạ thì đều tò mò vây quanh lại đây.
“Anh tìm ai?” Một bé trai khoảng bảy tám tuổi lớn mật hỏi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cái sọt trên xe Tang Mặc, cậu bé ngửi được mùi hương kích thích đến nỗi nước miếng chảy ròng.
Những đứa trẻ khác nhát gan, xấu hổ mà tránh ở phía sau đứa bé đó, tò mò đánh giá Tang Mặc.
Tang Mặc cười cười, móc một cái bánh quy từ trong túi ra, đôi mắt của mấy đứa trẻ lập tức sáng lên, không nhịn được mà nuốt nước miếng. Người dân trong thôn Cầu Tam Xoa này quanh năm suốt tháng đều rất ít khi vào thành phố, vì vậy mấy đứa trẻ rất ít khi được ăn những thứ xa xỉ giống như bánh quy này, Tang Mặc lấy một cái bánh quy bơ ra, tản ra mùi bơ thơm ngọt. Mấy đứa nhỏ làm sao chịu nổi mê hoặc, từng đứa đều mở mắt mà nhìn trông mong.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play