Ông cụ Ngô đổ hai cháu nước ấm, sau đó ngâm chân cùng với ông cụ Phương. Khi cho chân vào trong nước ấm, hơi nóng từ lòng bàn chân mạnh mẽ lan tỏa ra toàn thân, thoải mái đến thở dài.
“Ai nha, cuộc sống hiện tại đến thần tiên cũng đều không đổi, ông Ngô à, tôi không muốn trở về thành phố.” Ông cụ Phương cười ha hả nói.
“Không trở về thành phố cũng không thể được, ông còn phải đoàn tụ với con cái, hơn nữa hai lão già chúng ta phải tạo điều kiện cho Hắc Đản cùng con bé Đường phát huy chút nhiệt lượng thừa, cũng không thể để cho vợ chồng son bọn họ xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng được.” Ông Ngô không nhanh không chậm mà nói.
Hiện tại ông ấy chính là một người cô đơn, vài ngày trước đó đến sống ông ấy cũng đều không muốn sống nữa, là hai đứa nhỏ Tang Mặc và Phương Đường khiến ông ấy có ý chí muốn sống. Hiện tại ông ấy có cháu gái ngoan ngoãn hiểu chuyện hiếu thảo, chắc chắn sẽ sống thật tốt để làm chỗ dựa cho cháu gái, không thể để người khác bắt nạt.
Ông cụ Phương gật đầu, tán đồng: “Không sai, chúng ta phải trở về thành phố để chống lưng cho Hắc Đản và cháu gái Đường. Ông Ngô à, tôi cảm thấy ngày mà chúng ta trở về thành phố sẽ nhanh thôi.”
Ông ấy đã liên hệ với một số bạn cũ trước kia, nghe được không ít tin tức tốt. Có vài người bạn cũ đều đã trở về thành phố, chức vị cũng được khôi phục, những bạn bè cũ đó cũng an ủi ông ấy, nói ông ấy và ông Ngô cũng nhanh chóng về thành phố đi.
Ông cụ Ngô gật gật đầu, ông ấy cũng nghĩ như thế, ngày lành sắp tới rồi.
“Hy vọng ông Tang cũng sống tốt, đến lúc đó ba ông già chúng ta còn có thể khoác lác với nhau.” Ông cụ Phương cười nói.
Ông cụ Ngô cũng cười, hai ông cụ tràn ngập tin tưởng đối với tương lai, chỉ cảm thấy toàn thân đều là năng lượng, cuộc sống cũng càng ngày càng có hy vọng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT