“Đòi nợ chứ không phải là so sức mạnh, Tiểu Phương dám dùng kéo kề vào cổ ông ta, mấy người có dám không?”
“Chuyện này thì không dám, nếu tôi đâm chết người khác thì mạng sống của tôi cũng sẽ bị tước đoạt, không đáng đâu!”
“Chính là như vậy, Tiểu Phương bất chấp bất cứ giá nào, các người không dám, thì sau này cũng đừng có đỏ mắt ghen tị, tài phú nhiều như vậy, có chút tiền chỉ có thể nhìn, không kiếm được!”
Các công nhân nhà máy cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều, cũng nghĩ tốt hơn về điều đó, họ tiếp tục làm việc một cách bình đạm, không còn ghen tị với số tiền thưởng hàng chục nghìn tệ đó nữa. Nếu không có khả năng kiếm được thì ghen tị cũng vô ích.
Thà đi làm thuê, kiếm đủ tiền ăn no mặc ấm là được, nhìn lên mình chẳng bằng ai, nhìn xuống lại chẳng thấy ai bằng mình!
Các nhân viên đã bình tĩnh lại, nhưng giám đốc Triệu của nhà máy và những người khác lại không thể ngồi yên được, vốn dĩ bọn họ đều đã từ bỏ số tiền nợ đó, nhưng Phương Đường lại có thể đòi về được món nợ khó đòi nhất, mấy người lãnh đạo đều dao động, có lẽ số tiền nợ khác cũng có thể được đòi về thì sao?
Nếu số tiền đòi nợ được hoàn về, thì nhà máy đã có thể giàu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT