Biểu cảm của chị Thư thay đổi, cắn răng nói: “Cô ta chính là một con điếm không biết xấu hổ, nhìn thấy con chó đực trên đường cũng muốn thông đồng, tôi mới không thèm quan tâm đến cô ta!”
Phương Đường không nói tiếp, cô cảm thấy lời nói của chị Thư có hơi quá đáng, mặc dù chị Trương thích động chạm nhưng đời sống riêng tư của chị ta lại rất thận trọng, không có vụ việc gì với đàn ông cả.
“Tiểu Phương, em đừng có không tin, chị nói cho em nghe, con điếm này còn có ý đồ với người nhà chị. Hừ, nếu không phải chị quản nghiêm thì bọn họ đã sớm…”
Chị Thư suýt chút nữa thì buột miệng thốt ra, sau đó lại nuốt xuống, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, lấy một nắm hạt dưa trong ngăn kéo ra cắn, lại đưa cho Phương Đường một nắm, sau đó không nói thêm gì về chị Trương nữa.
“Hạt dưa này ăn rất ngon, chị mua ở đâu thế?” Phương Đường thức thời, đổi chủ đề khác.
“Tôi tự xào đấy, thích ăn thì ăn nhiều một chút.”
Chị Thư lại cầm thêm một nắm, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Nếu tiểu Phương hỏi tiếp, thì chị ta cũng không biết nên nói như thế nào nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play