Bây giờ nghĩ lại Tang Mặc vẫn còn sợ hãi, nhưng ngày hôm đó anh lại có việc, nên không thể quan sát tên họ Hồ được, anh tưởng rằng không có chuyện gì lớn xảy ra, kết quả là lúc anh không có ở đó, thì đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Thế mà bé Đường của anh lạ dám dùng dao kéo, thậm chí thấy cả máu, cũng may bé Đường không bị thương, nếu không chắc chắn ba ông lão sẽ lột da anh, mà anh cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Da đầu Phương Đường căng thẳng, vội vàng xin tha: “Em biết rồi, sau này em nhất định sẽ không làm như vậy nữa, kế toán Từ còn muốn em đi đòi số nợ còn lại, nói tiền thưởng vẫn như cũ, nhưng em cũng chưa đồng ý!”
Thật ra cô muốn đi, thà đi đòi nợ còn hơn là đi làm, nhưng cô cũng biết, cô không thể hưởng tất cả lợi lộc được, chỉ mới kiếm được mười hai nghìn mà những người trong nhà máy đã như vậy rồi, nếu số tiền thưởng còn lại cũng bị cô lấy mất thì chỉ sợ cô sẽ bị nhấn chìm trong biển ghen tị.
“Nói như vậy thì anh phải khen em à?”
Tang Mặc nhịn không được mà bóp nhẹ lên khuôn mặt cô, dáng vẻ vừa mới tranh công của cô thật sự làm anh vừa tức giận vừa buồn cười.
“Đúng vậy, em hiểu chuyện lắm đấy, biết anh lo lắng cho em, nên em liền nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, em ngoan đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play