Rõ ràng tất cả chỉ là kiếm cớ. Và cũng chỉ có mẹ cô ta mới tin nên mới tha thứ cho cha cô ta hết lần này đến lần khác, rồi lại khóc một mình vào ban đêm.
Cho nên, nhìn thấy đàn ông uống rượu thì cô ta lập tức thấy tức giận. Đặc biệt là con cóc ghẻ xấu xí này, Bạch An Kỳ rất muốn đá cho con cóc ghẻ này một cái.
“Ông đây uống rượu liên quan quái gì đến cô. Cô là mẹ của ông đây à!”
“Nếu tôi mà sinh ra loại con trai như anh thì tôi lập tức sẽ xé thắt lưng treo cổ. Hừ. Anh cứ uống đi. Mấy hôm trước trong đơn vị của cha tôi có một người tài xế vì uống rượu lái xe mà đâm xuống sông, thi thể vẫn còn chưa vớt lên được đó. Anh uống nhiều một chút, tôi chờ ăn cơm đám của anh!”
“Cô dám nguyền rủa ông đây à? Ông đây sẽ không khách sáo với cô nữa!”
Triệu Vỹ Kiệt cũng không say đến mức không tỉnh táo. Anh ta vẫn nghe được rằng cô ta đang mắng anh ta, nên tức giận giơ tay muốn lập tức dạy dỗ Bạch An Kỳ. Điều này quá đúng ý của Bạch An Kỳ, cô ta dùng chân đá một cái khiến Triệu Vỹ Kiệt mất thăng bằng, suýt chút nữa ngã lăn trên mặt đất. May mắn anh ta được Tang Mặc và Phạm Bỉnh đỡ được.
Bạch An Kỳ đắc ý hừ một tiếng, thẳng lưng quay lại nhà ăn làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT