“Trương Vệ Hồng còn nói gì nữa không?” Phương Đường hỏi.
“Chỉ là đội thanh niên trí thức không có nhiều việc nên cô ấy bảo tôi tìm giúp cô ấy một ít tài liệu học tập.” Bạch An Kỳ vừa ăn cơm vừa nói.
Phương Đường cảm thấy kỳ lạ, tò mò hỏi: “Quan hệ giữa cô với Trương Vệ Hồng tốt như vậy từ khi nào?”
Sau khi trở về thành phố họ vẫn còn liên hệ với nhau, thật sự có chút ngoài dự đoán của cô.
Vẻ mặt của Bạch An Kỳ có chút không được tự nhiên, mạnh miệng nói: “Tôi với cô ấy vẫn luôn tốt như vậy. Có bao giờ tệ đi đâu.”
Phương Đường mỉm cười, lười vạch trần. Có lẽ nguyên nhân là vì khi Bạch An Kỳ rời đi đã để lại toàn bộ đồ đạc của mình cho Trương Vệ Hồng. Tuy Trương Vệ Hồng có chút khó chịu nhưng cô ta vẫn là người thẳng thắn, cũng biết được sự biết ơn. Hơn nữa sau một trận khóc lớn lần trước, Trương Vệ Hồng cũng trở nên đáng yêu hơn nhiều.
“Nơi tôi ở cũng có một ít tài liệu học tập. Tôi sẽ mang đi sao chép một ít, cô lấy gửi cho Trương Vệ Hồng nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play