Tất nhiên Tang Mặc không có ý kiến gì. Anh lại đi hợp tác xã cung tiêu mua hai cân đường trắng. Phiếu đường là anh mua ở xưởng rượu. Đường trắng là vật tư khan hiếm, có phiếu mới có thể mua. Hai ông cụ và Phương Đường đều thích ăn đồ ngọt, anh liền bỏ tiền mua không ít phiếu đường, bảo đảm trong nhà không thiếu đường trắng.
Phương Đường lại đi dùng nhờ cái cối của nhà đội trưởng Hoàng. Trong nhà không có cối xay, nhưng nhà đội trưởng Hoàng có. Cô bảo Tang Mặc ngâm một thùng gạo qua một đêm, sau đó đi đến nhà đội trưởng Hoàng nghiền thành bột gạo.
Vợ của đội trưởng Hoàng cảm thấy vô cùng hứng thú, hỏi bọn họ làm cái gì ăn ngon sao.
“Đến lúc đó làm xong thì thím hỗ trợ nếm thử hương vị nhé?” Phương Đường cười nói.
“Được!”
Vợ của đội trưởng Hoàng cười đồng ý, trong lòng rất vui mừng nhưng cũng có tiếc nuối. Một thanh niên tốt như Tang Mặc nhưng lại không có duyên với con gái của bà ấy.
Nhưng mà chồng bà ấy nói rất đúng, đứa con gái ngốc của bà ấy không xứng với một thanh niên như Tang Mặc, cũng không khống chế được. Phải như Phương Đường, vừa xinh đẹp, nói chuyện còn dễ nghe, còn biết làm đồ ăn, là người mà đám đàn ông đều mê muội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT