Phương Đường không quá tức giận, cô sớm biết rằng Trương Vệ Hồng là cái dạng người gì, tuy rằng hay làm người ta khó chịu, nhưng có một chút rất tốt, Trương Vệ Hồng sẽ không hại người sau lưng, cho nên cô lười để ý đến cô ta.
Bạch An Kỳ lại không nhịn nổi, đôi tay chống nạnh mắng: “Tôi tiêu tiền mua giày thì liên quan quái gì đến cô? Trương Vệ Hồng, cô không nên mang họ Trương, phải là họ Quan, không đi làm quan nhưng quản còn nhiều hơn quan. Cô thật đúng là ăn nhiều muối, mặn đến phát hoảng!”
“Tôi chỉ nhắc nhở các cô thôi, cô phản ứng mạnh như vậy làm gì!” Trương Vệ Hồng cũng rất tức giận, mỗi lần đều là cô ta có lòng tốt nhắc nhở, không cảm kích thì thôi, còn dùng từ thô tục sỉ nhục cô ta.
Thật là không biết tấm lòng của người tốt.
“Tôi cần cô nhắc nhở sao? Cô thích chịu khổ rèn luyện như vậy thì sao còn nằm trên giường ngủ làm gì? Cô phải học tập tinh thần của con bò già, đến ngủ cũng đều đứng, còn nằm thì cô chính là không chịu nổi khổ, hiểu không?”
Mồm mép Bạch An Kỳ rất nhanh nhẹn, còn rất có tài mắng chửi người khác, khiến Trương Vệ Hồng tức giận đến nỗi đôi mắt đều đỏ lên, đen mặt đi vào trong màn, vùi đầu vào gối, bả vai còn run lên bần bật, hóa ra tức giận quá mà khóc.
“Hừ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play