Ngày xưa lúc còn ở quê, vào ngày sinh nhật của cô, bà nội đều luộc hai quả trứng. Bà còn đi đến hợp tác xã cung ứng mua bánh quy và bánh bông lan, rồi nấu một số món mà cô thích ăn. Mặc dù không thể so sánh với sự long trọng của người thành phố, nhưng sinh nhật mỗi năm Phương Đường đều rất hạnh phúc. Mười lăm năm sống cùng bà nội là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cô.
Hai ông lão đã bắt đầu chuẩn bị quà sinh nhật từ sáng sớm, rất là thần bí, không nói là quà gì, chỉ nói đến ngày sinh nhật mới được lấy ra. Tang Mặc càng không nói một lời. Phương Đường rất mong chờ món quà của anh, nhưng Tang Mặc kín miệng, khiến cô ngứa ngáy trong lòng, mong sinh nhật sẽ đến thật nhanh.
Vào ngày sinh nhật, Tang Mặc làm xong việc vào buổi chiều sớm, xin phép về nhà để chuẩn bị mì trường thọ. Anh nhất định phải tự tay làm mới thể hiện được thành ý.
Phương Đường không về nhà. Tang Mặc không cho cô về, bảo cô cứ thong thả làm việc, về nhà ăn cơm đã dọn sẵn.
Trong căn nhà tranh, hai ông lão và Tang Mặc bận rộn túi bụi. Ông cụ Phương đang nhào bột để làm sủi cảo, còn ông cụ Ngô thì đang băm nhân.
Tang Mặc xắn tay áo lên để làm mì trường thọ. Bảy năm làm việc ở nông trường, anh đã học được mọi thứ, chỉ trừ nấu nướng. Bất kể nguyên liệu gì, anh đều chỉ biết cho vào nồi nấu chín. Dù sao thì anh không kén ăn, miễn có thể lấp đầy bụng là được.
Nhìn dáng vẻ tay chân vụng về của Tang Mặc, ông cụ Phương tức đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Cái này là mì trường thọ hay bánh bao nhão? Thôi được rồi, tránh ra, để ông làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT