“Phương Đường nhất định sẽ ăn, bởi vì món này là do cháu tự tay làm. Không những vậy cô ấy sẽ ăn hết, ông cứ chờ xem.”
Tang Mặc liếc nhìn ông lão bằng ánh mắt khiêu khích, sau đó vớt mì trong nồi ra. Một sợi dài được xếp vào bát, sau đó chan nước sốt, thêm hai quả trứng luộc, rắc hành lá, nhỏ vài giọt dầu mè.
Mùi thơm nức mũi, Tang Mặc cực kỳ hài lòng, màu sắc, hương vị đều đầy đủ.
Ông cụ Phương khẽ hừ một tiếng, bưng một mâm lớn sủi cảo đặt lên bàn, nhân thịt heo rau dại và nhân hẹ trứng. Ông ấy không chuẩn bị món nào khác, tối nay chỉ ăn sủi cảo.
Phương Đường ở bên ngoài nghe hai người một già một trẻ cãi nhau, cười đến không ngậm miệng được. Cô rất tò mò món mì do Tang Mặc làm rốt cuộc có hình dạng gì mà bị ông cụ Phương chê bai đến vậy.
Nhưng dù mì do Tang Mặc làm có khó ăn đến đâu, cô cũng sẽ ăn hết. Đây là tấm lòng của Tang Mặc, cô không thể phụ lòng anh.
“Em về rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT