Mẹ tôi nói đúng, vợ hiền thì chồng ít gặp họa. Lúc đầu tôi không nên cưới bà!” Bây giờ Phương Tử Đông rất hối hận. Nếu ông ta nghe lời mẹ, cưới cô gái quê kia thì đã khác. Tuy bà ấy không có việc làm nhưng lại dịu dàng, hiền thục, quán xuyến được cả gia đình, sự nghiệp của ông ta nhất định sẽ tốt hơn bây giờ.
Mẹ Phương ngẩn người vài giây, sau đó liền tức giận, chiến tranh thế giới lại bùng nổ.
Nghe tiếng ồn ào từ phòng bên cạnh, mọi người trên hành lang đều lắc đầu liên tục. Trước đây họ còn nói rằng nhà họ Phương là gia đình hạnh phúc nhất. Vợ chồng không bao giờ cãi nhau, vợ chồng ân ái, con cái có tiền đồ. Hừ, bây giờ nhà họ Phương lại là gia đình ồn ào nhất trong khu tập thể của xưởng.
Thật là mất mặt, xấu hổ.
Mọi chuyện nhà họ Phương qua lời kể của vợ giám đốc nhà máy đã đến tai con trai bảo bối, rồi lại từ chỗ Triệu Vỹ Kiệt truyền đến chỗ Phương Đường, không thiếu một chi tiết nào.
Buổi tối ăn cơm, Phương Đường kể lại những chuyện lùm xùm trong nhà. Lúc này đã là tháng sáu, thời tiết ngày càng nóng bức, bên ngoài nhà tranh vang lên tiếng ếch nhái kêu râm ran, cực kỳ náo nhiệt.
“Tự làm tự chịu. Sau này cháu đừng quan tâm đến người nhà này nữa. Cháu tập trung học tập, khiến bản thân trở nên ưu tú. Không cần lãng phí thời gian và tâm sức cho những người này!” Ông cụ Ngô nhấn mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT