Tang Mặc vẫn luôn ở bên ngoài. Phương Đường không cho anh xen vào, nói rằng mình có thể giải quyết được. Nhưng sự tệ bạc của cha Phương nằm ngoài dự đoán của anh, nói ra tay liền ra tay, hoàn toàn không coi con gái là người. Đương nhiên anh phải vào trong bảo vệ vợ.
“Ông thử đánh cô ấy xem!”
Tang Mặc lạnh giọng cảnh cáo, ra tay hơi mạnh khiến cha Phương đau đến toát mồ hôi hột, cánh tay như muốn gãy rời.
Phương Đường nhẹ nhõm trong lòng, càng thêm gan dạ, trốn sau lưng Tang Mặc, lớn tiếng nói: “Sau này đừng hòng vô cớ đánh tôi nữa. Cha và mẹ không ưa tôi, lại muốn bán tôi để đổi lợi ích. Các người còn biết liêm sỉ không? Tôi nói cho ông biết, anh ấy là người yêu của tôi, sau này tôi sẽ lấy anh ấy. Các người muốn gả ai cho Triệu Vỹ Kiệt thì gả, con gái quý giá Phương Lan của ông còn chưa lấy chồng cơ mà!”
“Tôi không thèm. Phương Lan đã thành giày rách rồi, Phương Đường cô đừng hòng lừa tôi!”
Triệu Vỹ Kiệt vừa đến đã nghe thấy như sét đánh ngang tai. Anh ta thà ở vậy chứ không lấy đôi giày rách Phương Lan kia, không những xấu xí mà còn lăng nhăng, đầu óc anh ta đâu có bị bệnh.
Mọi người trong thôn đều đến nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Bình thường Phương Đường nói chuyện đều nhỏ nhẹ, nhưng hôm nay trước mặt cha đẻ lại nói ra nhiều lời “ngỗ nghịch hư hỏng” như vậy, hiển nhiên là ở nhà bị bắt nạt rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT