Bùi Dương nhận được một nụ hôn nhẹ như cánh chuồn chuồn, cảm giác như có một chiếc lông đang gãi trên môi, vừa ngứa vừa tê. Cậu vô thức liếm môi, có chút không thoả mãn.
“Đừng liếm, sẽ nứt ra đấy.”
Bùi Dương ngoan ngoãn rút lưỡi lại, mím lấy đôi môi khô khốc.
“Đói quá—”
Phó Thư Trạc: “Ngủ thêm chút nữa, đợi hồi phục sức lực rồi ăn.”
Bùi Dương khó khăn gật đầu, mắt liếc quanh phòng bệnh nhưng không thấy ai khác.
Cậu hít một hơi, hỏi: “ba đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play