Phó Thư Trạc: “Không lau sạch thì làm sao gặp người khác? Người khác còn tưởng anh đã làm gì em á.”
Tai Bùi Dương nóng bừng, chỉ đành giả vờ không nghe thấy.
Phó Thư Trạc véo nhẹ tai cậu, một lúc sau lại nhẹ nhàng hỏi: “Hôm đó em có khóc khi nghĩ anh có bồ không?”
Bùi Dương quay mặt đi, ngượng ngùng một hồi mới thừa nhận: “Không khóc, chỉ là mắt có chút đỏ.”
Khi đó, lý trí đã bị cảm xúc che lấp, Bùi Dương hoàn toàn hoảng loạn.
Không có hóa đơn chi tiêu khách sạn, Phó Thư Trạc cũng không báo cho cậu lịch trình, làm sao Bùi Dương có thể nghĩ rằng anh đang sống trong căn hộ thuê mười năm trước?
Phó Thư Trạc vừa đau lòng vừa muốn cười: “Lúc đó nói nếu anh có bồ thì sẽ dùng gối đè chết anh, giờ đâu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT