“Tôi không cố ý…” Bùi Dương cảm thấy rất có lỗi, một chiếc bàn mang nhiều ý nghĩa thời gian như vậy lại bị cậu làm hỏng. 
Nhìn thấy Phó Thư Trạc không nói gì, cậu căng thẳng nắm chặt tay áo: “Xin lỗi.” 
Bàn học hỏng không phải là chuyện lớn, hơn nữa bàn học đối với Phó Thư Trạc cũng không có nhiều giá trị kỷ niệm, chỉ cần Bùi Dương không làm bản thân bị thương, làm hỏng cái gì cũng đều là chuyện nhỏ. 
Nhưng Bùi Dương cõi lòng tràn đầy tội lỗi lại quá dễ bị tổn thương — Phó Thư Trạc cố ý phớt lờ những con mọt trắng dưới đất, rũ mắt xuống thấp, trông rất buồn bã. 
Bùi Dương tay chân luống cuống, vội vàng tiến lên nắm lấy cánh tay anh: “Anh đừng buồn… Tôi, tôi sẽ tìm cách sửa lại cho anh mà, được không?” 
Phó Thư Trạc thực sự không nhịn được, cười ra tiếng. 
Anh ho khan hai tiếng, nghiêm chỉnh nói: “Hôn anh một cái, hôn một cái sẽ không buồn nữa.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play