Hoàng trưởng lão nhìn Tô Ngọc Như với vẻ mặt giận dữ, hắn cười nhạo: “Đồ đệ? Ngươi mà lại xem ta là sư phụ sao? Để ta nói cho ngươi biết, lúc đầu ta đồng ý nhận ngươi làm đồ đệ chỉ vì ta nhìn trúng ngươi. Ngươi là người có thể chất chí âm hiếm ngàn năm mới gặp, cùng ngươi song tu có thể lấy âm bổ dương, công sức sẽ gấp đôi. Ta đã nghĩ rằng nếu ngươi tìm được thần khí cho ta, ta sẽ tạm thời đồng ý trở thành sư phụ của ngươi. Nhưng ngươi không chỉ lợi dụng ta tận hai lần, mà còn lừa gạt và dối trá. Có vẻ như chỉ khi thu phục được ngươi, ngươi mới chịu nghe lời.”
Tô Ngọc Như nghe rõ từng câu từng chữ thốt ra từ miệng hắn, trong chốc lát liền cảm thấy buồn nôn.
Nhưng Hoàng trưởng lão càng lúc càng tiến gần, khiến Tô Ngọc Như cũng hoảng sợ.
“Sư phụ, người đợi đã!” Tô Ngọc Như vừa nói vừa chạy về phía cửa.
Vừa chạm vào, Tô Ngọc Như cố gắng cạy nó ra, nhưng dù đã dùng hết sức lực kéo mạnh thế nào, cánh cửa vẫn đóng chặt.
Hoàng trưởng lão bắt đầu cởi từng lớp y phục trên người: “Đợi gì?”
“Ngươi nghĩ có ai thèm đến cứu ngươi không? Ngươi đừng mơ mà chạy thoát, cửa đã bị ta phong ấn từ trước. Khu vực này ta cũng đã bố trí kết giới, cho dù ngươi có gào khàn cả cổ thì âm thanh không thể lọt ra ngoài được đâu. Khôn hồn hãy ngoan ngoãn một chút!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play