Lục Viêm nhìn quanh sân: “Muội đợi đấy.”
Nói rồi, hắn ra khỏi sân, một lát sau liền bưng vào mấy chậu hoa.
Những ngày tiếp theo, hắn ngày ngày bận rộn trong sân, mấy ngày sau, cái sân vốn trống trơn đã được trồng đầy hoa.
Chu Thư Mẫn ngồi trên chiếc ghế xích đu do Lục Viêm tự tay đan, lặng lẽ nhìn hắn bận rộn trong sân.
Lục Viêm không dùng pháp lực, tất cả hoa cỏ trong sân đều do tự tay hắn chăm sóc, Chu Thư Mẫn thấy trán Lục Viêm lấm tấm mồ hôi vì mệt, trong lòng có chút xót xa.
“Lục Viêm, đừng bận nữa! Huynh qua đây!”
Lục Viêm nghe Chu Thư Mẫn gọi mình, lập tức chạy đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT