Chu Lục Lục nhướng mày: “Sát khí do Âm Khí ngưng tụ? Thế mà lại có ý thức được sao?”
Khối bóng đen run rẩy: “Thưa tiểu cô nương, chúng ta đã tu luyện trăm năm mới dần dần có ý thức.”
“Trăm năm Sát Khí? Vậy các ngươi hẳn là biết con Tỳ Hưu trước kia cư ngụ ở Vô Tà Sơn ở đâu chứ?”
Khối bóng đen lắc lư: “Khi chúng ta sinh ra ý thức, Tỳ Hưu đã không còn tung tích. À không, phải nói là khi Tỳ Hưu còn ở Vô Tà Sơn, căn bản sẽ không có Sát Khí xuất hiện. Cho nên Tỳ Hưu hẳn là đã rời khỏi Vô Tà Sơn từ trăm năm trước rồi.”
Chu Lục Lục gật đầu, phẩy tay về phía khối bóng đen, ý bảo nó lui xuống.
Nàng hỏi Kỳ Lân trong đầu: “Tiểu Kỳ, bây giờ ngươi có thể cảm nhận được vị trí của Tỳ Hưu không?”
Tiểu Kỳ Lân nằm trong ổ uể oải mở mắt, thấy Tiểu Chúc Long vẫn luôn nằm bên cạnh mình, ánh mắt thoáng vẻ chán ghét: “Không thể, nhưng ta biết nó vẫn còn ở Vô Tà Sơn. Nếu ngươi đến gần chỗ nó, ta sẽ cảm nhận được nó ở đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play