Rời khỏi Lộ gia nàng đã trực tiếp đi hướng Hắc Ám chi lĩnh. 

    Mọi người đều đã được sắp xếp ổn thoả, lúc này nàng có thể hoàn toàn chuyên tâm rèn luyện lại cơ thể này của bản thân.

    Những ngày đầu nàng chuyên tâm chạy bộ, 10 vòng và tăng dần lên đến 100 vòng. Sức bền chính là thứ quan trọng nhất khi giao chiến.

    Ở thế giới này có nhiều loại tu luyện. 

     Chiến sư và Linh sư là phổ biến nhiều, tiếp theo đó là Triệu hồi sư sức mạnh chủ yếu là nhờ vào ma thú mà mình khế ước, kẻ muốn trở thành triệu hồi sư không phải muốn là được, phải tự lĩnh hội được khế ước trận của bản thân, mỗi người mỗi khác. 

     Tiếp theo là Luyện khí sư, đây là chức nghiệp dựa vào nguyên tố kim và hoả mới có thể làm được và còn có sự kiên trì và sức bền. Luyện khí sư sẽ luyện ra những món phàm khí, cấp càng cao thì món vũ khí luyện ra sẽ càng cao thậm chí là linh khí và tiên khí.

     Còn có Luyện Đan sư. Nếu hỏi chức nghiệp nào giàu có nhất thì chỉ có thể là luyện đan sư, ngươi nếu về mặt linh lực không cao thì dựa vào thuật luyện đan của mình thì ngươi có thể được cao thủ khắp nơi bảo vệ. Nhưng chỉ có điều luyện đan sư thập phần hiếm hoi ở khắp đại lục cũng chỉ lôi ra được 3 người.

    Còn có một chức nghiệp nữa đó chính là Ma chú sư. Linh lực yếu kém, sử dụng ma chú để chiến đấu, ma chú quỷ dị, tuy linh lực không cao nhưng đối đầu với một Ma chú sư thì ngươi có khả năng chết bất cứ lúc nào không hay.    

    Từ thời kì hỗn độn, có rất nhiều chức nghiệp hình thành, nhưng qua nhiều năm nhân loại đã thất truyền tất cả, chỉ lưu lại được bấy nhiêu. 

    Từ sau trận chiến Thần Ma năm đó, tất cả bí tịch và đan thư đều như bốc khói khỏi thế gian, nghĩ đến những báu vật đó có thể đã thất lạc đâu đó chưa được người tìm thấy, những nhân loại tham lam đã tìm kiếm suốt trăm vạn năm không nghừng nghĩ.

    Nhưng đến nay vẫn là chỉ có một vài người có cơ duyên tìm đc, cũng có người cả đời tìm kiếm đều vô vọng.

    Một tháng đã trôi qua ở Hắc Ám sơn, nàng vẫn chỉ hoạt động bìa rừng. 

    Giờ đây nàng có thể vác một tảng đá lớn trên lưng mà chạy hơn một nghìn vòng cũng không thấy mệt. 

    Buổi sáng luyện thân, buổi tối tu luyện linh lực. Nhờ có thần khí, nàng đã vào bên trong xem xét, đó quả nhiên là một thế giới khác. Chứa toàn hỗn độn khí, nàng liền biết đây là món thần khí thời kì hỗn độn sơ khai. 

    Hỗn độn khí không giống với linh khí, một giọt hỗn độn khí ngươi hấp thu sẽ bằng một người hấp thu lượng lớn linh khí để đột phá từ tụ khí đến ngưng thần.

   Tức là khoảng 300 triệu giọt linh khí.

   Nói về nguyên tố, được chia ra 9 loại,

Kim, mộc, thủy, hoả, thổ, phong, lôi, ám, quang. 

   Những loại nguyên tố đó còn có thể biến dị, ví dụ thủy sẽ biến dị thành băng.

   Bên trong thần khí nàng luôn nhìn thấy một toà tháp, nhưng nàng chưa từng vào bên trong, nên không rõ ngọn ngành, khí linh của thần khí này nàng đặt tên là tiểu Khí, tiểu Khí cho nàng biết thần khí này gọi là Bích Lạc Hồ, những thứ bên trong đều là từ thời thượng cổ hỗn độn.

   Tùy tiện lấy ra đều là trân bảo thế gian không có.

   Nàng cũng đã hỏi nó về cái tháp lớn đó, tiểu Khí nói cái tháp đó là thượng cổ thần tháp nó cũng được xem là một món thần khí, nhưng là đang bị phong ấn để cất chứa những trân bảo bên trong. Nếu có một ngày giải được hết tất cả phong ấn thì có thể sử dụng tháp tùy thích.

   Nàng đã nói đợi khi có thời gian nàng sẽ vào bên trong tháp xem thử. 

   Tiểu Khí đưa cho nàng một quyển sách về tu luyện trước đó, nên nàng dựa theo nó mà lần mò tu luyện, không ngờ ngộ tính của nàng cao vừa học là thành, không biết có phải ảo giác hay không, nàng cảm thấy đối với những động tác tu luyện này nàng như đã từng làm qua rất nhiều lần rồi vậy.

   Trong sách có ghi chép, bước đầu tu luyện cần phải biết được nguyên tố của bản thân, từ đó có phương thức tu luyện riêng. 

   Nàng chậm rãi nhắm mắt, từ từ nàng nhìn rõ được xung quanh có những đốm sáng tượng trưng cho mỗi loại nguyên tố xuất hiện. 

    Nhưng chờ đã, vì sao lại có nhiều đốm sáng xuất hiện như vậy?

   1,2,…6.. vẫn còn ! 9 màu!  Là chính màu, nàng đã thử đếm đi đếm lại nhiều lần chỉ sợ bản thân nhầm lẫn, nhưng cho dù bao nhiêu lần thì kết quả vẫn như vậy .

    Tiểu Khí bên trong Bích Lạc Hồ truyền âm nói cho nàng, đây là cơ thể tư chất vô sắc. Ý là nói nó không có nguyên tố nhất định mà là cửu nguyên tố.

    Tu luyện cửu nguyên tố khác và khó hơn tu luyện giả bình thường rất nhiều. Mỗi lần tu luyện không thể quá gấp, không được hấp thu một lúc quá nhiều nguyên tố khác nhau, mà phải từng chút một, từng nguyên tố một, dẫn theo kinh mạch thẳng đến đan điền, bởi vì có câu ngũ hành tương khắc, nếu cùng lúc hấp thu những nguyên tố khác nhau vậy nó sẽ tương khắc lẫn nhau khiến ngươi tu luyện nổ tan xác.

    Lộ Chiêu Quân tu luyện đã được một tháng, sau khi đột phá trúc cơ chỉ mới 3 ngày, tiếp tục 10 ngày lại đột quá tụ khí chỉ vỏn vẹn 1 tháng trực tiếp bỏ qua ngưng thần mà thẳng đến nhập thế. 

    Nàng vừa lòng gật đầu với tiến trình hiện tại. Năm nay nàng chỉ mới 14 tuổi, hơn nữa ở Đại lục này nữ nhân không được tu luyện, trong thế giới trọng nam này thì nữ nhân chỉ như cái máy sinh nở nối dòng cho bọn nam nhân.

   Nàng tu luyện nhiều ngày, cũng không thể chỉ có tu luyện, như vậy thì căn cơ không ổn định, phải cần có thực chiến mới có thể ổn định căn cơ. Không cần nghĩ nhiều nàng lập tức xông thẳng vào bên trong nhưng vẫn thuộc phạm vi bìa rừng, không có nhiều ma thú cao cấp.

    Thực lực hiện tại của nàng vẫn chưa thể chiến đấu với một ma thú cấp cao. Nàng vẫn biết không nên quá đề cao bản thân, chuyện gì không nắm chắc phần thắng nàng sẽ không làm.

    Nàng không tiếp tục chạy vòng quanh núi nữa mà chuyển sang điên cuồng chém giết ma thú, vừa rèn luyện gân cốt vừa củng cố thực lực. Những ma thú bị nàng giết đều được nàng thu dọn cất vào không gian. Tiểu Khí đã dọn sẵn một không gian riêng biệt để nàng cất trữ.

    Cứ thế ngày qua ngày nàng đều ở tại Hắc ám lĩnh chém giết, ma thú ở hắc ám lĩnh như thể không bao giờ giết hết vậy.

    Ban ngày chém giết ban đêm trở về khu cắm trại của nàng tu luyện. 

    Thực lực của nàng ngày càng tăng, cảm thấy những ma thú này đối với nàng quá tầm thường, nên nàng vào sâu bên trong hơn để tìm kiếm những ma thú cao cấp hơn.

    Cứ như vậy trôi qua được 3 tháng. Chớp mắt đã gần đến thời điểm linh sư hội 3 năm 1 lần của Tứ đại đế quốc.

    Tịnh Cúc từng nói qua 5 tháng nữa sẽ đến thời Điểm Linh sư hội tổ chức thi đấu, Mười người lọt vào vòng trong sẽ được một vé đi Vô Gian bí cảnh rèn luyện. Nghe nói bến trong Vô Gian bí cảnh là nơi vô cùng thần bí. Mỗi người sẽ được truyền tống đến một địa phương khác nhau.

    Nơi đó ma thú quý hiếm khá nhiều và nguy hiểm khắp nơi, kẻ đi vào còn có thể mất mạng. Nhưng số lượng trân bảo cực kỳ nhiều khiến người đỏ mắt, cho dù nguy hiểm nhưng không một ai là không muốn đi vào đó.

   Nếu may mắn sống sót trở ra vậy thì không những thực lực tăng chóng mặt mà bảo vật quý giá đạt được cũng là của bản thân. 

   Vô Gian bí cảnh là nơi vô định, nhưng có một nguyên tắc, kẻ có thể đi vào có giới hạn độ tuổi, qua 25 tuổi thì không thể đi được. Chứ nếu không có giới hạn độ tuổi thì mấy cái lão bất tử của các học viện còn sẽ để các thí sinh trẻ tuổi đi chăng?

   Nàng nghĩ nghĩ, hình như năm nay linh sư hội sẽ được tổ chức ở Vân Nam quốc. Đến đó phải mất 10 ngày đi đường. Nhưng nghĩ đến bản thân có thể ngự không phi hành vậy thời gian sẽ rút ngắn lại 5 ngày.

    Từ giờ đến đó còn hơn một tháng để nàng có thể tu luyện, nàng nghĩ đến cái tháp bên trong Bích Lạc Hồ, đến đó tham gia thì bản thân cần phải có đột phá, có lẽ bên trong thượng cổ thần tháp sẽ có thứ hỗ trợ được nàng ít nhiều.

   Nghĩ vậy nàng lắc mình đi vào trong Bích Lạc Hồ, tiểu Khí vừa thấy nàng thì vui vẻ chạy đến. 

    “ Chủ nhân, chủ nhân, thật lâu người không vào rồi nga, A Khí thật nhớ người."

    Tiếp xúc một thời gian tiểu Khí dần dần rất bám nàng. 

   Nàng xoa xoa đầu tiểu Khí nói.

   “ Ta hôm nay có thời gian, chúng ra cùng vàp tháp xem thử.”

   Nghe vậy tiểu khí nao nao vui vẻ.

   “ Được a! Ta dẫn đường cho chủ nhân.”

  Vừa đến gần, toà tháp nguy nga dần xuất hiện trước tầm mắt nàng, nó chỉ có một màu đen tuyền thần bí xung quanh nó lượn lờ nhừng tầng sương trắng, nàng biết rõ những tầng sương mù đó là do hỗn độn khí dày đặt tạo nên. Nàng có chút kinh ngạc, có thể tụ hợp nhiều hỗn độn khí chung quanh thân tháp như vậy khẳng định thứ để ở bên trong không tầm thường.

   Nàng vừa đi vào, đập vào mắt là nhưng kệ sách dài ngoằng và cao chót vót. Ở giữa trung tâm là một cái cột cao đâm xuyên toà tháp. Xung quanh vách tường có dạ minh châu phát ra ánh sáng ngọc bích.

    Tiểu khí bay vào giữa trung tâm giới thiệu.

    “ Chủ nhân ở tầng này chính là để những quyển sách về tu luyện và các loại chức nghiệp, bên kia là sách về Luyện khí, bên đó là về Luyện Đan, còn có bên kia, bên kia nữa…” tiểu khí bay một vòng giới thiệu tất cả xong đợi nàng khen ngợi.

    Nàng buồn cười với bộ dạng như nhân viên của tiểu khí.

    “ A khí, vậy những căn phòng đó chứa gì?”

   Nàng chỉ vào 5 căn phòng ở phìa bên kia hỏi.

   Tiểu Khí nhìn hướng nàng chỉ sau có cười đáp.

    “ Đó là 5 căn phòng để những thứ của 5 chức nghiệp.”

     Sau đó bay nhanh đến căn phòng gần nhất nói.

    “ Đây ví dụ căn phòng này, đây là phòng của chức nghiệp luyện đan, bên trong để đan phương, độc phương và rất nhiều loại đan dược, độc đan, và còn có cả những kiện đan đỉnh thuộc hàng tiên khí cực phẩm.”

    Nghe tiểu khí nói nàng hít vài hơi, trong đầu nàng sớm đã có ý định trở thành luyện đan sư, không những vậy Luyện khí sư và Ma chú nàng đều không bỏ qua.

    Nhưng trước tiên vẫn cần trở thành luyện đan sư trước. 

    Nàng nói với tiểu khí.

   “ A khí ta sẽ trở thành luyện đan sư, giúp ta canh giữ bên ngoài, ta sẽ bế quan một tháng, chuẩn bị linh dược cho ta.”

     “ Vâng !”

    Tiểu khí thập phần cao hứng. ' Người '  trước kia hay bây giờ đều như vậy, người muốn là sẽ .

    Nàng đi vào phòng luyện đan sư, bên trong còn có một phòng dành riêng để luyện đan. Trên kệ để thật nhiều những bình dược, không cần nhìn cũng biết thứ bên trong là đan dược. 

   Ở trên bàn có để một quyển sách thật dày nhìn qua vẫn còn mới hiển nhiên nơi này làm gì có bụi bẩn, nhưng không che được cổ hơi thở cổ xưa. 

    Trên bề mặt quyển sách đề to mấy chữ vô cùng uy nghiêm ‘ Vạn cổ Đan phương’ khiến tâm nàng khẽ rung, vuốt ve trên bề mặt sách nàng lật ra trang đầu tiên.

    Tựa đề vài dòng chữ cổ, nhưng vô thức nàng lại đọc hiểu!

    ‘ Truyền nhân của ta! Có lẽ ngươi tò mò ta, ta biết ngươi, biết quá khứ của ngươi, biết được nguyên nhân có ngươi hiện tại. Đây là Vạn cổ đan phương, chỉ truyền cho người hậu duệ duy nhất, thời điểm ngươi mở ra này Vạn cổ đan phương, sau đó nó sẽ tiếp nhập vào thần hồn ngươi, tự khắc thông tuệ. Nhưng ngươi không thể tránh được phải từ từ tu luyện. Có một số chuyện đợi đúng thời điểm ngươi tự khắc hiểu ý của ta hôm nay. Lời ta đã nói xong, tâm nguyện cũng đã thành!’ 

    Kết thúc lời nhắn gửi cũng chẳng để tên người viết, điều này thật khiến Chiêu Quân tò mò, rốt cuộc là người như thế nào có thể biết được tất cả về nàng chứ ?

    Ngay sau đó có một viên đá màu xanh xuất hiện bay lơ lửng ở giữa quyển sách, sau đó quyển sách hoá thành một luồng ánh sáng bay vào viên đá đó, cứ thế bị nó hấp thu, và ngay sau đó viên đá bỗng phát sáng và hoá thành luồng ánh sáng xanh bay thẳng vào giữa mi tâm nàng.

    Chiêu Quân ngồi xếp bằng ngưng thần sắp xếp lại mớ thông tin của Vạn cổ đan phương. Qua vài canh giờ sau nàng chậm rãi mở mắt, đôi mắt nàng nhiều hơn một tầng linh khí lượn lờ, ẩn sâu trong đó là sự thông tuệ của một cường giả.

    Bước đầu tiên nàng nghĩ sẽ thử bắt đầu luyện chế phục linh đan cơ bản nhất.

    Đi vào căn phòng luyện đan thì đập vào mắt nàng là ở giữa trung tâm là một lò luyện đan đen tuyền sắc xảo. Cổ văn điêu khắc nhẵn nhụi sống động xung quanh đan đỉnh khiến người xem không khỏi thốt lên,  'thật đẹp’ .

    Đường nét cổ kính, nhìn qua như là có hàng vạn loài thú đang gào thét. Xung quanh căn phòng có thật nhiều loại linh dược quý hiếm, có thể nói là dùng hoài không hết. 

    Không phí nhiều thời gian nàng muốn bắt đầu luyện đan ngay, mở ra nắp đan lô bỗng một tiểu tinh linh màu đỏ hiện ra, đầu tóc của nó như một ngọn lửa. 

    Nhìn thấy nàng tiểu tinh linh liếc ngang khinh thường nói.

    “ Không nghĩ đến lại là một nhân loại nhỏ bé thấp kém như vậy, thật làm xấu mặt gia.”

    Nàng không nghĩ đến tiểu khí linh này lại hống hách như vậy. Nàng là chủ nhân của Bích Lạc Hồ, đồng nghĩa nàng là chủ nhân của tất cả mọi thứ bên trong, bao gồm cả khí linh trước mặt, vậy mà nó dám khinh thường nàng!

    Lộ Chiêu Quân khoanh tay trước ngực, vẻ mặt lạnh lùng trước sau không đổi, nhìn tiểu khí linh hống hách trước mặt, nàng chỉ lạnh lùng nói.

    “ Ngươi không phục cũng được thôi, ta dù sao cũng không có ý định sẽ dùng ngươi, là khí linh của ta lại dám khinh thường ta, ta nghĩ đến sau khi ta xong việc lại tìm đến ngươi…hủy khế ước! Khi đó tự ngươi có thể chọn người phù hợp hơn làm chủ nhân đi .”

    Nói xong nàng không tiếp tục nhìn, xoay người đi qua chỗ những đan đỉnh khác. Nàng biết rõ đan đỉnh đó là một thần khí, nhưng một thần khí như vậy nàng không cần đến.

    Hoả linh không nghĩ đến nàng sẽ nói ra những lời lạnh lùng như vậy, hắn biết rõ chủ nhân của hắn chỉ có duy nhất một mình nàng! Tìm kẻ khác sao? Đùa gì chứ! Hắn chỉ muốn tỏ vẻ uy nghiêm một xíu không ngờ chọc nàng tức giận.

     Tiểu hoả linh cuống quýt cả lên hét lớn.

    “ A aa chủ nhân! Hoả Hoả biết tội xin chủ nhân trách phạt, tiểu hoả chắc chắn sẽ không dám tái phạm! Xin chủ nhân đừng hủy khế ước ta a.”

     Cho dù thế nào chỉ cần chủ nhân không vứt bỏ ta thì mặt mũi Hoả Gia này hủy bỏ cũng được. 

    Nếu tình cảnh nãy giờ đến thế nhân bên ngoài nhìn được khẳn định sẽ muốn tự sát a.

    Đó là thần khí a! Thế nhân cầu còn không được, mơ còn không dám, nàng lại thản nhiên muốn vứt bỏ !

    Có còn muốn để người khác sống hay không .

    Cảnh tượng thần khí đang van xin nàng này thật khiến người người rơi lệ lả chả a.

    Lộ Chiêu Quân quay đầu lại nhìn, tiểu hoả linh bây giờ nào còn bộ dáng tự cao tự đại kia nữa, bây giờ đang khóc lóc van xin nàng như thế, nhìn như thế nào cũng không đánh đồng được người vừa nãy và bây giờ.

    Thấy hắn khóc lóc nài nỉ ỉ ôi như vậy nàng thật đau đầu.

    “ Thôi được rồi! Ngươi dừng lại ngay cho ta, ồn chết! Thử nói xem một tiểu khí linh như ngươi vì sao lại ồn ào như vậy ? Còn khóc ta liền vứt ngươi đi. ” 

    Nghe vậy hoả linh liền nghưng khóc, nhưng ánh mắt rưng rưng nhìn nàng dè dặt hỏi.

    “ Vậy, vậy chủ nhân người sẽ không lại vứt bỏ ta chứ ?” 

    “ Ngươi muốn bị vứt nhanh một chút à ?”

   Tiểu hoả linh liền im bặt không dám lại tiếp tục nói nữa. Sợ nói nhiều thêm một câu sẽ thật sự bị nàng vứt đi.

    Nàng nhìn tiểu hoả linh nói.

   “ Ngươi hẳn là hoả linh của đan đỉnh này đi ?”

    Nghe nàng hỏi tiểu hoả linh mới dám lên tiếng.

    “ Đúng, đúng vậy a chủ nhân, ta là tam muội chi hoả, là một trong tam đại thần hoả, ta đứng đầu trong hệ hoả. Đây là thần khí Thượng Thiên Đỉnh, dùng để luyện đan dược cao cấp có độ khó cao, dùng đan dược này có khả năng luyện thành rất cao, nhưng những ngọn lửa bình thường không thể đốt nóng, chỉ có ta, một thần hoả mới có thể. ”

     Nàng nhìn tiểu Hoả linh hồi lâu mới nói.

  “ Ngươi tên gì ?”

    Tiểu Hoả vui vẻ đáp.

    “ Người hãy gọi ta là Tiểu Hoả! ”.

 

 

    

     

    

     

   

    

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play