Lần thứ nhất, hắn là vua trấn núi, nhầm con trai nhà địa chủ là con gái, bắt thiếu gia nhà người ta về làm áp trại phu nhân.
Lần thứ hai, hắn đi theo cách mạng, kéo thiếu gia tới chỗ thủ trưởng để lĩnh giấy hôn thú. Không được cấp, hắn tự vẽ một cái.
Lần thứ ba, bọn họ vai kề vai, cùng nhau quỳ xuống. Quân phản loạn bắt bọn họ dập đầu, hắn kháng lại, thiếu gia cười hô: “Nhất bái thiên địa—”
Một bái này xong không ngẩng đầu lại, kết thành phu thê một đời.
Thiếu gia kia tên Tần Thư, còn thổ phỉ tên Thủy Tam. Giữa họ là một mối tơ hồng, kiếp sau vẫn có duyên gặp lại.
Kiếp sau, Tần Thư thật sự được gặp lại Thủy Tam. Tuy nhiên… tưởng tượng thì tốt đẹp, hiện thực lại vô cùng tàn khốc.
Việc sống trong gia đình giàu có đã nuôi ra một tên “trẻ trâu” Thủy – trai thẳng như sắt thép – ông hoàng tưởng bở – trong nhà đầy tiền – Tam. Hắn nói với cậu bằng giọng điệu chán ghét: “Nhóc con, mày thích anh đây chứng tỏ mày có mắt nhìn người rất tốt, nhưng mà anh mày không thích con trai. Hơn nữa gái đẹp lượn lờ xung quanh anh không thiếu. Cho dù mày có đẹp thì anh cũng không thể vì một cái cây như mày mà bỏ cả khu rừng.
Sau khi vô tình có được kí ức kiếp trước do tai nạn, Tần Thư lạnh lùng quay người: “Ha ha.”
Hừ! Tốt nhất là nửa đời còn lại ngài đừng có bén mảng lại gần, bổn thiếu gia tự có lối đi riêng!
Đây là một câu chuyện về cậu học sinh giỏi cool ngầu mạnh mẽ bẻ cong trùm trường trai thẳng.