Ngoài cửa sổ gió tuyết gào thét, trong phòng tĩnh lặng, Khương Tiểu Ất nhìn Tiêu Tông Kính, dần dần ngây người.
“Cô cứ nhìn ta làm gì?” Tiêu Tông Kính nhạt giọng hỏi.
Khương Tiểu Ất cũng không biết làm gì, nhưng dù sao cũng phải trả lời, cô ngẩn ngơ nói: “Đại nhân, để tôi tự làm đi, đều là vết thương nhỏ, không sao đâu.”
Tiêu Tông Kính đưa thuốc mỡ cho cô, nói: “Cô vốn không nên bị thương, là ta sơ suất.”
Khương Tiểu Ất: “Tôi không sao, đúng rồi, đại nhân sao lại gặp Đới Vương Sơn?”
Tiêu Tông Kính: “Ta cùng cô vào sân, gặp một nhóm người đi đi lại lại chuyển thùng, ta định kiểm tra xem họ chuyển gì, không ngờ Đới Vương Sơn cũng ở đó.”
“Gã phát hiện đại nhân, nên hai người động thủ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT