Khương Tiểu Ất nhìn kỹ sắc mặt của hai người này, đều như thường, cũng không rõ vừa rồi ai đã chiếm thế thượng phong.
Bà lão lao đến cửa, hét lớn: “Ngươi là ai!”
Bà dùng từ “ngươi”, chứ không phải “các ngươi”, chắc là quen biết Đới Vương Sơn.
Tiêu Tông Kính không để ý đến bà lão, chàng trầm giọng hỏi người trước mặt: “Ngươi sao lại ở đây? Còn nữa, chuyện này là thế nào?”
Đới Vương Sơn rõ ràng không muốn trả lời câu hỏi này, gã nhìn đám tùy tùng ngã xuống đất và số bạc rải đầy sân, gã nhún vai, qua loa đáp: “Không có gì, chỉ là chuyển chút đồ thôi. So với chuyện này, Tiêu đại nhân nửa đêm lén lút xông vào nhà dân, dường như đáng hỏi hơn đấy?”
Tiêu Tông Kính: “Mật Ngục và tà giáo này có quan hệ gì?”
Đới Vương Sơn cười, quay về phía người trong đại sảnh nói: “Chư vị, vị đại nhân này nói Linh Nhân Giáo là tà giáo, các ngươi không có gì muốn nói sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT