Sân nhà cũng không quá rộng, hiện tại bày đầy bàn ăn, nhìn qua giống như một bữa tiệc ở nông thôn.

Chỉ khác là khách khứa ăn mặc sang trọng, cách nói chuyện không tầm thường, trên mặt giữ nụ cười chuyên nghiệp.

Mỗi một món ăn đều được chế biến từ đầu bếp chuyên nghiệp, bữa tiệc bình thường không có tiêu chuẩn như vậy, dụng cụ ăn uống cũng xa xỉ không kém.

Trên bàn thịt bò thịt heo hải sản rau ăn kèm đều có, món tráng miệng cũng rất tinh xảo, sắc- hương- vị đầy đủ, khiến thực khách được mở rộng tầm mắt.

Cảnh tượng như vậy chỉ tồn tại khi vợ chồng ngài Lục còn tại thế. Hai ông cháu nhà họ Lục tính cách không giống nhau, ngài Lục thích ồn ào náo nhiệt, bởi vậy hay mời bạn bè thân thiết tới nhà chơi, nhà cũ thường thường đầy ắp tiếng cười nói vui vẻ.

Sau khi vợ chồng ngài Lục qua đời, nơi này không còn náo nhiệt như vậy.

Cho dù có tổ chứ tiệc, hắn cũng sẽ nói thư ký đặt trước ở khách sạn, sau khi tiệc xã giao kết thúc sẽ mang theo một thân thanh tịnh đạp lên ánh trắng trở về nhà cũ.

So với ngài Lục, càng khó lấy lòng Lục Diên Lâm hơn, bởi vì không có cách, không biết làm sao để gãi đúng chỗ ngứa.

Sau đó hắn kết hôn, Tần Thời Nghi vào ở, đánh vỡ sự yên tĩnh ở đó, Lục Diên Lâm thường hay gọi y là Thời Nghi, chính là tên bà xã của hắn.

Những ngày như vậy chỉ tồn tại trong vòng một năm ngắn ngủi.

Lục Diên Lâm cảm thấy mình nghĩ hơi xa rồi, liền ném ra sau đầu, đeo bao tay lên, nhanh nhẹn dứt khoát lột tôm, sau khi lột xong thì đặt vào chén của Tần Thời Nghi.

Hành động tầm thường thậm chí có chút tục mà đặt lên người hắn cũng trở nên sang hơn.

Nào hãy nhìn sự ga lăng của hắn đi, cười cười, có chút âm thầm kiêu ngạo.

“Diên Lâm đúng là đứa nhỏ ngoan, biết phải quan tâm đến em trai.” Một vị khách thân thiết khen ngợi.

“Bác ơi, con đâu còn là trẻ con nữa đâu.” Lục Diên Lâm bất đắc dĩ cười.

“Con cũng mới 15 thôi, không phải trẻ con thì là gì?”

“Sắp 16 rồi.” Ngài Lục sửa lại cho đúng.

“Ồ. Vậy đến sinh nhật Diên Lâm tôi sẽ tặng quà thật phù hợp mới được.”

Lão phu nhân thu lại nụ cười: “Đứa nhỏ này, chưa bao giờ tổ chức sinh nhật.”

Nhắc đến chuyện này, vị khách kia không nói tiếp nữa, xấu hổ gật đầu. Chuyện của mẹ Lục là kiêng kỵ ở nhà họ Lục này, còn có bé ba đang ngồi ở bàn gần đó nữa kìa.

“Ăn đi ăn đi, ăn nhiều một chút, đừng khách sáo.” Ngài Lục rộng lượng hòa giải bầu không khí.

Lục Diên Lâm không phải thật sự là cậu nhóc 15- 16 tuổi, im lặng một lát rồi khôi phục lại như thường, lần được sống lại này, hắn càng thêm quý trọng hiện tại.

“Ông nội, ông ăn xong cái chân giò này thì không được ăn nữa đâu, bác sĩ nói ông phải ăn uống thanh đạm.” Lục Diên Lâm nói.

“Được được được, cháu trai trưởng thành bắt đầu quản ông nội rồi.” Ngài Lục cười ha ha buông chân giò đang ăn xuống, lau tay.

“Ăn nhiều một chút, đừng kén ăn.” Lục Diên Lâm lại cúi người nhẹ nhàng nói với Tần Thời Nghi.

Tần Thời Nghi không thích ăn rau cũng không thích ăn ngũ cốc, không thích hải sản cũng không thích trái cây, chỉ thích ăn thịt, đặc biệt là thịt gà, gà nướng gà chiên gà xào đều ăn hết.

Kén chọn không phải là thói quen tốt, đối với dạ dày cũng có hại. Trước đây Lục Diên Lâm nói không được y, hiện tại đương nhiên phải sớm điều chỉnh lại rồi.

Tần Thời Nghi cụp mắt nhìn mấy con tôm, tay trái đeo bao tay lấy tôm bỏ vào miệng.

Động tác hơi thô tục nhưng lại rất nghe lời, ngồi ngoan ngoãn yên lặng bên cạnh Lục Diên Lâm, đối phương gắp cái gì y ăn cái đó.

Dáng vẻ nhỏ xíu này càng khiến người ta yêu thích hơn.

So với sự hòa thuận vui vẻ của bọn họ bên này, thì bên kia gà bay chó sủa. Trên bàn ngoại trừ Lư Ngọc Hương và Lục Hạo Thiên, còn có mất đứa nhỏ cỡ 8- 9 tuổi khác trạc tuổi Lục Hạo Thiên, là Lục Hạo Thiên rủ rê tụi nhỏ ngồi chung.

Lục Thừa Ân đã sớm cầm ly rượu đi nơi khác.

Mấy đứa con nít ngồi chung với nhau, Lục Hạo Thiên là thằng nhóc siêu quậy không ai quản nổi, nó được mẹ cưng chiều quá mức, cho nên trên bàn đồ ăn loạn vô cùng.

“Nè, món này mấy cậu không được ăn, đây là bánh trôi nước nhất tôi thích nhất!” Lục Hạo Thiên 8-9 tuổi khỏe mạnh kháu khỉnh, ngang ngược bá đạo, khiến người khác e ngại không phải không có lý. Thân thể nó chắc nịch, có thể thấy ngày thường rất hay được bồi bổ.

Trong mắt người ngoài, nó và người anh trai cao lớn anh tuấn kia quả thật không giống người một nhà.

Có người lớn ở đây, chỗ này là nhà của họ Lục, lại được người khác dặn dò từ trước, mấy đứa nhỏ khác cũng không dám nói gì, chỉ có thể tiếc nuối mà nhìn Lục Hạo Thiên chiếm hết một bàn đồ ăn.

“Con ăn thì ăn đi, cãi nhau làm gì, để ông nội nhìn thấy chắc chắn sẽ không vui.” Lư Ngọc Hương cũng ghét bỏ nó, chỉ có thể mong nó mau trưởng thành, ít nhất đừng quá kém so với Lục Diên Lâm.

“Hừ.” Lục Hạo Thiên làm mặt quỷ với mẹ mình.

“Lát nữa mấy cậu không được về nhà, hồi nãy chơi trốn tìm còn chưa xong đâu.”

“Biết rồi…”

“Ý, anh trai bên kia thật xinh đẹp ha, giống như búp bê Tây Dương ở nhà tớ vậy.” Một bé gái liếc nhìn sườn mặt của Tần Thời Nghi, nói.

Ai cũng có lòng thích cái đẹp, con nít cũng không ngoại lệ.

So với Lục Hạo Thiên, bọn nhỏ thích anh Diên Lâm hơn, nhưng mà có hơi sợ người lớn, còn anh trai xinh đẹp kia lại nhỏ nhỏ gầy gầy, không lớn hơn bọn nhỏ bao nhiêu, có cảm giác đồng loại hơn.

“Đúng vậy. không phải Lục Hạo Thiên rất lợi hại sao? Cậu tới rủ anh ấy qua đây chơi với chúng ta đi.”

Chỗ ngồi của Lục Hạo Thiên không nhìn thấy được người nên cố ý đi đến chỗ ngồi của một thằng nhóc khác để xem.

Sau đó nó ngẩng người luôn, đúng là chưa từng thấy qua đứa bé nào xinh đẹp như vậy.

Mấy đứa nhỏ khác cũng nhỏ giọng bàn tán.

“Anh ấy xinh đẹp như vậy chắc chắn là omega, omega là thơm tho mềm mại đáng yêu nhất.”

“Nhưng mà anh Diên Lâm cũng xinh đẹp.”

“Anh Diên Lâm là đẹp trai, không giống với vẻ xinh đẹp của omega.”

“Anh ấy sướng quá, có thể ngồi bên cạnh anh Diên Lâm.”

Lư Ngọc Hương vốn dĩ đã không thích con nít, lại nghe tụi nhỏ ca ngợi Lục Diên Lâm, trong lòng còn khó chịu hơn.

“Ngoan ngoãn ăn đi, lúc ăn lúc ngủ không nói, ba mẹ không dạy mấy đứa sao?”

Vì thế mấy đứa nhỏ lập tức im lặng.

Chỉ có Lục Hạo Thiên đi ra khỏi bàn ăn, thẳng một đường chầm chậm qua bàn của omega xinh đẹp đó, Lư Ngọc Hương cũng không ngăn cản.

Chỉ nghĩ nên để thằng nhỏ xuất hiện trước mặt vợ chồng ngài Lục mới đúng, cho vợ chồng già đó biết cháu nội họ không chỉ có mình Lục Diên Lâm.

Lục Hạo Thiên đến gần ông bà nội cũng không chào, mà đi thẳng đến chỗ Tần Thời Nghi.

“Ê, tên gì đó? Sao nãy giờ không thấy?” Lục Hạo Thiên hỏi cộc lốc.

Trước bữa tiệc, Lục Hạo Thiên đã gặp qua không ít những đứa nhỏ cùng tuổi, bắt người ta phải chơi với nó.

Đứa nhỏ này nhìn cao hơn nó một chút, chắc khoảng vài phân, nhìn là biết cũng là con nít.

Tần Thời Nghi ở bên cạnh Lục Diên Lâm, đồ ăn thức uống trước mặt, vốn dĩ rất an phận.

Vì thế đối với thằng nhóc như Lục Hạo Thiên cũng không làm gì, chỉ liếc nhìn nó rồi lại tiếp tục ăn, ngẫu nhiên há miệng muốn ăn đồ mà Lục Diên Lâm đang gắp.

Môi y nhỏ lại hồng, đầu lưỡi mềm mại, dáng vẻ xin ăn rất dễ thương.

Khách khứa ngồi cùng bàn đều cười: “Nhóc thúi này đừng quấy rầy anh trai ăn cơm, con ăn phần của con đi.”

Bọn họ đều muốn thể hiện sự thân thiết với con cháu nhà họ Lục, bao gồm cả thằng nhóc siêu quậy Lục Hạo Thiên.

“Omega nhỏ xíu gầy nhom cố gắng lắm mới ăn được nhiều như này, không giống đứa bé kia, ăn no đến căng bụng luôn rồi kìa.”

Đối mặt với lời trêu chọc của người lớn, Lục Hạo Thiên không thèm quan tâm, nó đang ở đội tuổi muốn làm gì thì làm, lại tò mò đối với Tần Thời Nghi.

“Qua bàn kia ăn đi, ăn xong chúng ta cùng nhau chơi.” Nó dụ dỗ nói.

Tần Thời Nghi vẫn không để ý tới nó, chỉ nhìn Lục Diên Lâm.

Lục Diên Lâm cười nói: “Hạo Thiên trở về ăn cơm trước đi, ăn xong rồi mới chơi được.”

Lời này chính là để lừa con nít.

“Đúng vậy, nghe lời anh trai đi.” Mọi người sôi nổi trêu ghẹo.

Lục Hạo Thiên nhăn mặt: “Không, con không thèm nghe lời anh ta, anh ta không phải là anh trai con.”

Bởi vì ngày thường Lư Ngọc Hương hay nói với nó như vậy, mấy đứa nhỏ cũng muốn chơi với ‘anh Diên Lâm’, thậm chí ngay cả đứa nhỏ xinh đẹp này cũng ngồi kế bên hắn.

“Này…”

Tuy nói con nít không hiểu chuyện, nhưng nói chuyện cũng quá không lễ phép rồi, càng khiến cho mọi người thấy được sự khác biệt giữa 2 đứa cháu nhà họ Lục.

Lục Diên Lâm vẫn mang dáng vẻ ôn hòa như cũ, nhìn là thấy không muốn so đo, vẻ mặt ngài Lục có hơi không vui, nhưng chủ yếu là trách cứ vợ chồng Lục Thiên Ân không biết dạy con chứ cũng không muốn so đo với con nít.

Lục Hạo Thiên không cảm thấy bầu không khí có hơi sai sai này, nó càn quấy quen rồi, thấy Tần Thời Nghi vẫn không để ý nó, nên sốt ruột nắm tay Tần Thời Nghi muốn kéo y đi.

Giống như ngày thường la lối khóc lóc vì không được mua món đồ chơi yếu thích, hôm nay Lục Hạo Thiên cũng ương bướng muốn dẫn Tần Thời Nghi đi.

Mới vừa giơ tay nắm lấy tay áo của Tần Thời Nghi, trong miệng vừa nói được mấy chữ: “Theo em đi…”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lục Diên Lâm còn chưa kịp phản ứng, omega vốn dĩ đang ngồi ngoan ngoãn lại lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, táo bạo giơ tay cho Lục Diên Lâm một cái bạt tay.

Lục Hạo Thiên vốn trắng, trên gương mặt tròn vo của nó xuất hiện một dấu tay đỏ chót.

Nó trợn trừng đôi mắt, ngạc nhiên vì bị đánh.

Mọi người cũng giật mình, không thể ngờ được một đứa nhỏ đáng yêu vậy mà tốc độ ra tay thật nhanh.

Lục Diên Lâm nhướng mày, liếc mắt thấy được tay Tần Thời Nghi cũng đỏ, trong lòng đánh giá sức lực mà y đã dùng không nhỏ.

Lục Hạo Thiên oa một tiếng khóc lớn, khiến mọi người cảm thấy đau đầu.

Lư Ngọc Hương là người đầu tiên xông tới, con trai cô bị đánh sao có thể bình tĩnh được.

Cô chỉ vào mặt Tần Thời Nghi mà mắng: “Còn nhỏ tuổi mà không được giáo dục hay sao, dám động thủ đánh người, đúng là không lễ phép không gia giáo!”

Lục Diên Lâm lạnh lùng nhìn cô, ôm Tần Thời Nghi vào trong ngực, nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay vuốt ve lưng y, dỗ dành: “Không sao đâu, có bị dọa sợ không? Đừng sợ đừng sợ, dì cũng không cố ý.”

Tần Thời Nghi không hề biết là mình bị người ta mắng, khi y ở trong lòng ngực của Lục Diên Lâm, ngửi được mùi hương tươi mát từ sữa tắm, xuyên qua áo sơ mi bay vào trong mũi y, y hơi hé mắt, ngây thơ mà mờ mịt.

--

Hạ: nhân dịp sinh nhật, tui quyết định lên 5 chương luôn, một chương dài xỉu luôn á, mấy chị em đọc vui vẻ, tui đi chơi đây :))))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play