enovel

 

"Ngươi nói xem, tên nam chính kia bây giờ đang làm gì?" Tạ Phong Tư sau khi từ đồn cảnh sát về, ngay lập tức trở lại căn phòng nhỏ trong khu ổ chuột của nguyên chủ. Y ngồi trên lan can bẩn thỉu trước cửa, hướng ánh mắt về phía nhà của mục tiêu nhiệm vụ. Đây là nơi có thể nhìn rõ nhất nhà của nam chính trong khu ổ chuột này, tuy nhiên cũng chỉ có thể nhìn thấy mái nhà, tường nhà cùng vài cái cửa sổ của nhà nam chính thôi.

Hệ thống nhìn bộ dạng không khác gì côn đồ của Tạ Phong Tư, im lặng không lên tiếng. Tạ Phong Tư đợi không được câu trả lời của hệ thống liền đổi một cái tư thế, đồng thời cũng đổi chủ đề.

"Ta nghe nói làm nhiệm vụ kiểu này sẽ có công cụ hỗ trợ, ngươi thử mở cho ta xem qua cửa hàng vật phẩm đi."

[Ký chủ nghe ai nói về công cụ hỗ trợ vậy?] Hệ thống bán tín bán nghi hỏi ngược lại Tạ Phong Tư.

"Trước đây thấy trong truyện đều nói như vậy mà, kiểu như thẻ đen vô hạn có thể tiêu xài thỏa thích này hoặc là mấy món vũ khí có thể tiêu diệt thế giới này."

Hệ thống nhất thời cạn lời không biết phải trả lời thế nào. Nó không ngờ loại người như kí chủ cũng đọc mấy loại truyện có nội dung như thế này đấy... nhưng mà... [Ký chủ tới chỗ ngài nghe nói mà xem đạo cụ nhé, chỗ tôi không có.]

Tạ Phong Tư nghe vậy liền hừ lạnh một cái: "Hệ thống nát gì mà đến hệ thống cửa hàng cũng không có vậy hả? Không có vũ khí hủy diệt thì cũng phải có thẻ đen vô hạn chứ!"

[Ký chủ đừng kiếm cớ chửi tôi, tôi không nhận đả kích đâu.] Hệ thống bỏ lại cho Tạ Phong Tư mấy câu, không đợi Tạ Phong Tư có phản ứng liền lập tức offline*.

Hứ, làm như là ký chủ thì sẽ có quyền mắng mỏ hệ thống vậy, hệ thống tôi đây cũng biết tổn thương đó nhá!

Tạ Phong Tư: "..."

Tổn thương thì tổn thương đi, trẫm cũng không cần ngươi lảm nhảm trong đầu.

Tạ Phong Tư không thèm để hệ thống vào trong mắt. Trước tiên, y từ bỏ việc ngồi ở hành lang bẩn thỉu, trở lại căn phòng nhỏ của nguyên chủ. Căn phòng này đúng là rất nhỏ, tính ra, còn không bằng cái nhà vệ sinh của Tạ Phong Tư.

Tạ Phong Tư nhìn căn phòng một lượt, suy nghĩ gì đó, liền xoay người rời đi. Căn phòng nhỏ này là nơi nguyên chủ ở cùng với vài tên ác quỷ khác, nhỏ như vậy còn không phải là phòng riêng của mình. Tạ Phong Tư cho dù có hỏng đầu cũng không bao giờ ở mấy căn nhà kiểu này. Tạ Phong Tư sau khi cân nhắc liền quyết định việc làm cần thiết nhất lúc này chính là phải đi kiếm tiền trước đã.

Hệ thống cảm thấy nếu nó không ra mặt nhắc nhở, với tư thế của Tạ Phong Tư chắc chắn sẽ vác dao đi cướp ngân hàng mất... nó là một hệ thống yêu nghề, nó không thể để ký chủ làm mấy việc vi phạm pháp luật ấy được. [Ký chủ, đề nghị ký chủ theo sát nhiệm vụ chính, thu thập giá trị thân thiện.]

 

Ẩn quảng cáo



Tạ Phong Tư đang ở trong ngân hàng: "..."

Trẫm đương nhiên biết trẫm phải thu thập giá trị thân thiện gì đó, nhắc một lần thôi, ngươi mà còn lắm lời, cẩn thận ông đây đấm chết ngươi.

Hệ thống bị Tạ Phong Tư đe dọa, mặc dù nó không có thực thể, cũng biết Tạ Phong Tư không thể nào đấm được nó nhưng vẫn không nhịn được mà run sợ. Thể loại ký chủ gì mà lưu manh như thế này chứ! Nó thật là vô phúc khi lần làm việc đầu tiên đã gặp phải thể loại lưu manh đội lốt thư sinh hiền lành này mà.

Tạ Phong Tư tới ngân hàng không phải là để cướp bóc như những gì hệ thống tưởng, y tới ngân hàng là để đăng ký vay vốn.

Cũng không còn đường nào khác, muốn kiếm nhiều tiền trong một khoảng thời gian ngắn, ngoài cướp bóc là sở trường của Tạ Phong Tư ra thì chỉ còn lại phương pháp đầu tư lướt ván mà thôi. Cướp bóc đã bị liệt vào danh sách cấm, Tạ Phong Tư đành phải dùng đầu tư lướt ván.

Nhiệm vụ của thế giới là giúp nam chính hoàn thành việc học gì đó. Tạ Phong Tự nhận định muốn hoàn thành loại nhiệm vụ kiểu này, khả năng cao y sẽ phải làm giáo viên giảng dạy cho nam chính. Nguyên chủ có sơ yếu lý lịch không được tốt, muốn thật sự xin làm giáo viên chắc chắn phải có tiền.

Tạ Phong Tư lập tức rút ra kết luận, muốn hoàn thành nhiệm vụ, trước mắt phải có tiền đã, có tiền rồi làm cái gì cũng dễ hơn. Tạ Phong Tư sau khi làm một công dân tốt, làm xong thủ tục vay vốn ngân hàng, ngay lập tức ôm đống tiền đi đầu tư.

Hệ thống giám sát toàn bộ quá trình kiếm tiền của Tạ Phong Tư, nó luôn cảm thấy có thứ gì đó không đúng... nhưng không đúng ở chỗ nào thì nó không chỉ ra được. Vài lần nó lên tiếng hỏi Tạ Phong Tư, Tạ Phong Tư sẽ coi nó như một cái hệ thống thiểu năng mà dè bỉu. Dần dần, hệ thống vì tự ái mà không dám lên tiếng hỏi thăm nữa. Không có hệ thống ngu ngốc luôn miệng thắc mắc, tốc độ kiếm tiền của Tạ Phong Tư càng nhanh hơn.

Một tháng sau, Tạ Phong Tư phong thái ngời sáng xuất hiện trong trường học của nam chính.

[Ký chủ, ngài đang đi xin việc đó, ngài có thể bớt làm màu đi một chút được không?] Hệ thống nhìn cái xe ô tô đỗ giữa trường của Tạ Phong Tư, không biết phải khuyên y như thế nào.

Tạ Phong Tư cực kì thoải mái bước xuống xe: "Ai nói trẫm tới đây để xin việc?"

Hệ thống [...]

Lẽ nào mạch não của nó lại tiếp tục không theo kịp ký chủ rồi?

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play