Tạ Phong Tư đúng là không phải tới trường để xin việc. Mục đích hôm nay y tới nơi này là mua lại trường. Hiệu trưởng đột nhiên phải tiếp một thanh niên đi siêu xe, không hề có chút thông tin cá nhân nào, ào một cái đòi mua lại trường, hiệu trưởng bị dọa đến mức hai chân mềm nhũn.

"Tôi xin lỗi, nhưng giao dịch này tôi không thể tự quyết được." Hiệu trưởng bày ra bộ dạng dày dặn kinh nghiệm, cố gắng chống đỡ khí tức cực kỳ áp bức phát ra từ trên người của Tạ Phong Tư.

Hiệu trưởng đúng là không có quyền tự quyết việc bán trường học hay không. Đơn giản bởi vì ngôi trường này không phải ngôi trường do dân lập ra mà là do nhà nước xây dựng lên, nó do nhà nước quản lý... Hiệu trưởng chỉ phụ trách điều hành ngôi trường, không có quyền sở hữu ngôi trường.

Tạ Phong Tư muốn mua, vậy thì phải làm việc với nhà nước. Mà những thứ liên quan đến nhà nước luôn rất phiền phức. Tạ Phong Tư thì không muốn phiền phức...

Đối với thái độ cương quyết muốn mua trường của Tạ Phong Tư, hiệu trưởng chỉ có thể lùi xuống một bước: "Nếu anh muốn đầu tư cho trường để cải tạo cơ sở vật chất thì có thể làm công tác quyên góp cho trường. Chúng tôi rất vui lòng nhận quyên góp của anh. Như vậy, anh có thể lấy lý do giáo viên thực tập để dạy ở đây một thời gian. Anh thấy thế nào?"

Hiệu trưởng cảm thấy người này cương quyết muốn mua trường, khả năng cao vì lý do muốn có một chức vụ ở trong đây mà thôi. Ông ta mặc dù không rõ vì sao vị thiếu gia này muốn làm giáo viên, nhưng nếu chỉ cần tùy tiện xếp một cái vị trí liền có thể lấy được vài tỷ quyên góp thì ông ta tội gì mà không làm chứ!

Tạ Phong Tư dù sao cũng chỉ cần một cái vị trí giáo viên để có thể tiện đường làm nhiệm vụ mà thôi. Tạ Phong Tư là kiểu người chỉ quan tâm đến kết quả, không quản quá trình, cho nên sau khi nghe hiệu trưởng đề nghị chuyện đó, Tạ Phong Tư không chút nghĩ ngợi liền đồng ý. Phía sau còn có một vài thủ tục chuyển tiền rồi kí tặng rất rườm rà, đợi Tạ Phong Tư làm xong hết mọi chuyện thì cũng đã hết giờ hành chính.

Hiệu trưởng cười tươi như hoa tiễn Tạ Phong Tư rời khỏi, trước khi y rời đi còn không quên lời hứa hẹn: "Tuần sau tôi sẽ sắp xếp cho anh một vị trí, cụ thể sẽ gửi mail cho anh, nhớ check mail nha!"

Tạ Phong Tư lười biếng ừ một tiếng đáp lại, sau đó, ở trước con mắt của không biết bao nhiêu người, leo lên siêu xe rời đi. Xe vừa rời khỏi địa phận trường học, điện thoại trong túi Tạ Phong Tư liền vang lên. Tạ Phong Tư lưu loát lấy điện thoại từ trong túi ra, đưa lên tai: "Alo?"

Đầu dây bên kia rất nhanh vang lên giọng nói đầy chuyên nghiệp: "Thủ tục sang tên nhà đã xong rồi, bao giờ anh mới chuyển đến vậy?"

"Bây giờ!"

"Vậy tôi ở nhà chờ anh."

 

Ẩn quảng cáo



"Được."

Tạ Phong Tư hoàn thành đối thoại, ném điện thoại lên ghế bên cạnh. Loại điện thoại đời mới nằm trên ghế da cao cấp đủ để chứng minh khối tài sản khổng lồ mà Tạ Phong Tư đang sở hữu. Nếu có một bảng xếp hạng dành cho những thiên thần thành công nhất tại đây, Tạ Phong Tư khả năng sẽ nằm trong top mười là rất cao. Đương nhiên Tạ Phong Tư không phải người sẽ quan tâm đến mất cái chuyện trên trời dưới đất này, thứ khiến y phải dồn tâm sức hiện giờ không gì khác ngoài cái nhiệm vụ chết tiệt kia.

Thật ra Tạ Phong Tư có một vài sở thích khá biến thái. Lúc vui y sẽ thích xem người khác đau khổ, lúc buồn y càng thích xem người khác phải chìm ngập trong đau khổ.

Có lẽ cũng vì mấy sở thích này mà cái đám người kia không muốn để yên cho y, mới bẫy y ném vào trong thế giới rách nát này. Bọn họ còn bắt y làm cái gì mà thu thập giá trị thân thiện gì gì đó... giá trị thân thiện là cái quái gì chứ? Thân thiện vốn là tính từ không nằm trong từ điển của Tạ Phong Tư có được hay không?

Để có thể hiểu rõ hơn về giá trị thân thiện, Tạ Phong Tư đã cùng với hệ thống Nai mở ra rất nhiều buổi tham luận. Những buổi tham luận thường thì đều bắt đầu bằng một chuỗi những câu hỏi của Tạ Phong Tư và kết thúc bằng những âm thanh la hét bất lực của hệ thống Nai.

Kể cũng tội hệ thống Nai, lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ đã gặp phải một kí chủ không làm theo lẽ thường như thế này!

Hệ thống Nai đang cảm thấy bị tổn thương nhưng hệ thống Nai không thể khóc!

Gác lại chuyện giữa hệ thống và Tạ Phong Tư sang một bên, Tạ Phong Tư hiện tại đang trên đường tới nhà mới. Sau khi lái siêu xe đi lòng vòng qua mấy con phố, cuối cùng Tạ Phong Tư cũng đã đến được với địa điểm cần đến. Trong con ngõ quen thuộc của những gia đình bình thường sinh sống, đột nhiên xuất hiện bóng dáng của một chiếc siêu xe. Đám người đang ngồi trong nhà, nhìn thấy siêu xe liền chạy ra xem.

Đây là siêu xe đó! Một chiếc đủ để mua mấy căn nhà của bọn họ đó! Người trong tầng lớp thượng lưu, tại sao lại xuất hiện trong cái ngõ nhỏ này?

Đám người tò mò ngó ra nhưng không dám sờ lung tung... sợ sờ hỏng rồi sẽ không có tiền đền cho người ta. Tận đến khi người trong xe bước xuống, một vài người trong đó bị dọa suýt chút nữa thì ngất đi.

Trời đất quỷ thần ơi! Đây không phải là kẻ bị bọn họ tố cáo quấy rối tháng trước sao?

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play