Ngày hôm sau mưa tạnh.
Nhân lúc mặt trời ló dạng, Ngân Tranh mang ga đệm bị ướt ra sân phơi nắng. Dưới mái hiên giăng những sợi thô dày, tấm thảm mỏng màu đỏ đã cũ được vắt lên trên, khoảng sân nhỏ rải một lớp ánh nắng, sưởi ấm mọi vật xung quanh.
Đỗ Trường Khanh liếc nhìn qua khung cửa sổ nhỏ bên ngoài, nói: “Ngân Tranh cô nương, nắng trong sân bị chăn đệm chiếm hết rồi, hay cô dành ra chút chỗ để phơi thuốc đi.”
Ngân Tranh vuốt phẳng nếp gấp ở góc chăn, đáp: “Dược liệu ngày nào cungx phơi, nhưng chăn còn không phơi thì sẽ bị mốc. Vả lại Đỗ chưởng quầy này…” Nàng liếc Đỗ Trường Khanh một cái: “Mỗi tháng ngài chỉ phát lương cho cô nương và a Thành, cũng có phát cho ta đâu, việc phơi thuốc này không đến lượt ta phải quan tâm.”
Đỗ Trường Khanh nghẹn lời, nhưng không tiện cãi lại lời Ngân Tranh, đành phải hậm hực rời đi.
Nửa tháng nữa vào hè, mấy hôm nay mưa nhiều, hoa liễu không còn làm phiền lòng người như trước, nên người tới mua trà thuốc trị tắc mũi cũng giảm đi đáng kể. Đỗ Trường Khanh bận xong một đợt, bấy giờ lại bắt đầu nhàn rỗi không có việc gì làm, hắn bắt đầu nằm ườn trên ghế đọc sách tiêu khiển.
Lục Đồng đang ở trước quầy thuốc, vừa mở ngăn kéo đối chiếu từng dược liệu bên trong, vừa hỏi Đỗ Trường Khanh: “Đỗ chưởng quầy, gần đây Thịnh Kinh có chuyện gì thú vị để coi không?”
Đỗ Trường Khanh ngớ ra, nhìn về phía Lục Đồng bằng ánh mắt nghi ngờ: “Cô hỏi cái này làm gì?”
Lục Đồng cũng không nhìn lại hắn: “Ta thấy dạo này ít khách tới y quán mua thuốc quá, cũng ít có bệnh nhân tới thăm khám, nên định xin huynh nghỉ hai hôm. Ta cùng Ngân Tranh lần đầu tới Thịnh Kinh, không quen thuộc nơi này lắm, cho nên muốn hỏi huynh xem gần đây có lễ hội hoặc hội chùa nào đang diễn ra không, để bọn ta đi mở rộng tầm mắt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play