Cùng là con dâu nhà họ Cố, sao lại khác biệt một trời một vực như vậy?
Cố đại tẩu thì còn đỡ, Cố nhị tẩu thì không thể chấp nhận được.
Từ ngày Chu Tuế Tuế bước chân vào nhà họ Cố, cô ta đã không ưa gì Chu Tuế Tuế.
Là phụ nữ, cô ta ghen tị với nhan sắc của Chu Tuế Tuế, hơn nữa trước khi kết hôn, Chu Tuế Tuế được cha mẹ cưng chiều hết mực.
Trong khi đó, nhà mẹ đẻ của Cố nhị tẩu lại là quỷ hút máu, từ nhỏ cô ta đã phải chịu khổ.
Mãi cho đến khi kết hôn với Cố nhị ca, những ngày tháng đầu tiên cô ta còn tỏ ra siêng năng, nhanh nhẹn.
Nhưng sau khi sinh con gái đầu lòng, Cố nhị tẩu liền thay đổi. Không lâu sau khi cô ta sinh con gái, Cố đại tẩu cũng sinh con trai.
Hai chị em dâu, người sinh con trai, kẻ sinh con gái.
Điều này khiến Cố nhị tẩu, người bị ảnh hưởng bởi tư tưởng trọng nam khinh nữ không thể nào chấp nhận được.
Từ đó về sau, tính cách cô ta thay đổi hẳn, nhìn ai cũng không vừa mắt.
Nói đúng hơn là bản chất của cô ta vốn dĩ là như vậy, chỉ là bây giờ mới bộc lộ ra mà thôi.
Trước đây, cô ta còn tự an ủi bản thân rằng Chu Tuế Tuế tiêu tiền hoang phí, không biết vun vén như mình.
Bây giờ thì hay rồi, người ta vừa biết tiêu tiền lại còn biết kiếm tiền.
Điểm duy nhất mà cô ta cảm thấy mình hơn được Chu Tuế Tuế cũng không còn, điều này khiến Cố nhị tẩu vô cùng thất vọng, cô ta ủ rũ, cũng chẳng còn hơi sức đâu mà cạnh khoé, châm chọc Chu Tuế Tuế nữa.
Mẹ Cố thì lập tức ra ngoài.
Ra ngoài làm gì? Đương nhiên là đi "rửa oan" cho con dâu rồi.
Bà phải khoe khoang với đám người hay buôn chuyện kia một phen cho hả dạ, cho họ ghen tị đến chết đi được.
"Này, tôi nói cho bà biết, tôi nghe nói bây giờ con dâu thứ ba nhà họ Cố đang viết bài cho tòa soạn báo, mỗi tháng kiếm được năm mươi đồng đấy!"
"Cái gì? Là cái cô hoang phí Chu Tuế Tuế ấy hả?"
"Đúng rồi, chính là cô ta. Năm mươi đồng đấy, nhiều thật đấy, chắc là còn nhiều hơn cả chồng cô ta kiếm được."
"Chuyện này thì tôi không biết, dù sao cô con dâu này cũng thật giỏi giang!"
"Trước đây còn nói nhà họ Cố cưới phải cô vợ hoang phí như vậy là xui xẻo, xui xẻo cái nỗi gì, rõ ràng là gặp may rồi còn gì."
"Đúng vậy, đúng vậy, nhà ai có con dâu vừa biết sinh con trai vừa biết kiếm tiền như vậy chứ."
"Nói đến chuyện sinh con, cô ta cũng thật giỏi, ba đứa con trai liền tù tì, thật là lợi hại."
"Mỗi tháng năm mươi đồng, còn giỏi hơn cả các cô gái thành phố."
"Đúng vậy, nhưng mà chuyện này cũng không có gì lạ, nhà họ Chu vốn nổi tiếng là cưng chiều con gái, còn cho Chu Tuế Tuế học hết cấp ba."
"Đúng thế, người bình thường ai lại cho con gái đi học chứ."
"Thật là giỏi!"
Các bà, các chị xúm lại bàn tán xôn xao.
Mẹ Cố mỉm cười, lặng lẽ rời khỏi vòng vây, thong dong bước về nhà.
Giấu kín công lao phô trương của mình.
Chớp mắt đã đến sinh nhật của Tam Oa, Tam Oa sắp hai tuổi rồi.
Đây là sinh nhật đầu tiên Chu Tuế Tuế tổ chức cho con sau khi đến đây.
Gần đây cuộc sống của Chu Tuế Tuế rất tốt.
Ngay hôm qua, cô lại nhận được tiền nhuận bút tích cóp trước đó, tổng cộng hơn sáu trăm, cộng thêm rất nhiều phiếu.
Chu Tuế Tuế cảm thấy bản thân cũng coi như là người thành công của thời đại này.
Một người thành công nuôi sống được bản thân.
Sinh nhật của Tam Oa, Chu Tuế Tuế định gọi bố mẹ Cố đến ăn cơm, cô sẽ làm thêm vài món.
Đầu tiên là thịt kho tàu, cắt thịt ba chỉ thành từng miếng nhỏ vuông vức, chần qua nước sôi rồi vớt ra.
Sau đó lại bắc nồi lên bếp, phi thơm đường, cho thịt ba chỉ đã chần vào nồi, thêm hành, gừng, tỏi, Chu Tuế Tuế dùng rượu gia vị trong không gian, thêm vào nước tương, dầu tiêu, bột ngọt, cuối cùng thêm nước đậy nắp hầm là được.
Một cái nồi khác bình thường Chu Tuế Tuế không dùng đến, hôm nay cũng được mang ra.
Cô định dùng cái nồi này để hầm cá, lấy một con cá chép trong không gian ra, cứ nói là hôm qua đi huyện thành mua là được.
Rửa sạch sẽ rồi khứa vài đường trên mình cá, cho dầu nóng vào nồi, thêm gia vị và nước, đun nhỏ lửa.
Đại Oa ở một bên nhóm lửa, "Mẹ, hôm nay là ngày gì vậy? Sao mẹ làm nhiều đồ ăn ngon thế?"
"Hôm nay là sinh nhật của Tam Oa." Chu Tuế Tuế cười nói.
Một lúc sau, Chu Tuế Tuế không nghe thấy Đại Oa trả lời nữa, cô đang xử lý thịt gà bèn quay đầu nhìn lại.
Đại Oa cúi đầu im lặng không nói.
Chu Tuế Tuế đi qua hỏi: "Sao thế Đại Oa?"
Đại Oa ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn Chu Tuế Tuế, "Mẹ, con với Nhị Oa từ nhỏ đến lớn chưa từng được tổ chức sinh nhật, Tam Oa mới hai tuổi mẹ đã tổ chức cho em ấy, có phải mẹ chỉ thích Tam Oa, không thích con với Nhị Oa không?"
Chu Tuế Tuế đã quên mất chuyện này, trước đó nguyên chủ chưa từng tổ chức sinh nhật cho các con.
Sinh nhật của Đại Oa và Nhị Oa là mùa đông, còn Tam Oa là mùa xuân.
Chu Tuế Tuế xuyên đến đây đến giờ vẫn chưa đến sinh nhật của hai đứa nhỏ.
Cô đã quên mất mớ hỗn độn mà nguyên chủ để lại.
Quên mất phải quan tâm đến cảm xúc của Đại Oa và Nhị Oa, quên mất chúng chỉ mới năm tuổi, tâm lý còn non nớt, dễ tổn thương.