Ánh sáng từ lớp bảo vệ cuối cùng đã tan biến hoàn toàn, để lại Linh đối diện với nhóm kẻ thù. Trước mắt cô là bảy, tám người, ai cũng lăm lăm vũ khí. Họ đã phá hủy được lớp chắn, giờ đây chẳng có gì ngăn cản họ lao vào cướp đoạt những thứ Linh đã tạo dựng.

"Chúng ta kết thúc chuyện này ở đây thôi, cô gái. Cô đã chống lại chúng tôi quá lâu rồi," người đàn ông dẫn đầu lên tiếng, giọng hắn lạnh lùng, không hề có chút thương xót nào.

Linh vẫn đứng im, tay nắm chặt lấy con dao bếp trên quầy. Nó không phải là vũ khí chiến đấu, nhưng là thứ gần nhất mà cô có thể tự vệ. Trong đầu cô lúc này không có gì ngoài một kế hoạch duy nhất: **kéo dài thời gian**. Cô cần thêm vài phút để kích hoạt hệ thống bảo vệ dự phòng — một tính năng mà cô may mắn nhận được từ một phần thưởng hiếm hoi. Nhưng việc đó cần chút thời gian, và Linh phải đối mặt với những kẻ đang lăm le tiến vào.

---

Bên ngoài nhà hàng, gió thổi mạnh, mây đen kéo đến che khuất ánh trăng. Tiếng côn trùng, động vật trong đêm dường như im bặt, nhường chỗ cho bầu không khí căng thẳng và tràn đầy nguy cơ. Tất cả dường như chuẩn bị cho một trận bão tố, cả về thời tiết lẫn trong lòng người.

Người đàn ông dẫn đầu tiến thêm một bước. “Cô còn chờ gì nữa? Chúng ta có thể làm việc này nhanh gọn, hoặc khiến cô đau khổ. Tất cả là do cô quyết định.”

Ánh mắt của Linh thoáng qua một chút lo lắng, nhưng cô không để kẻ thù nhìn thấy. “Các người muốn gì? Nếu chỉ là đồ ăn, tôi có thể làm cho các người, nhưng đừng hòng chạm vào khu vườn của tôi.”

"Ồ, chúng tôi sẽ lấy mọi thứ, kể cả cái vườn của cô." Hắn cười khẩy. "Cô có biết cây cối của cô quý giá thế nào không? Những loại quả tăng thể lực, chữa bệnh… Cô tưởng chúng tôi không biết sao?"

Linh đã dự đoán trước điều này. Những kẻ này không chỉ đến để cướp đồ ăn; chúng nhắm vào nguồn sống thực sự của cô: **khu vườn và những giống cây quý giá**. Nếu khu vườn bị tàn phá, nhà hàng sẽ mất đi nguồn cung cấp nguyên liệu quý hiếm, và Linh sẽ không thể duy trì hoạt động của nhà hàng nữa.

Cô hiểu rõ điều đó, nhưng không dễ gì khuất phục. Cô đã xây dựng mọi thứ từ đầu, và dù cho có bao nhiêu kẻ thù xuất hiện, cô cũng sẽ không để chúng hủy hoại tất cả.

---

Nhóm người bắt đầu tiến vào, đôi mắt chúng nhìn quanh nhà hàng, hòng tìm ra những thứ đáng giá. Linh có thể nghe thấy tiếng bước chân nặng nề trên sàn gỗ, sự cười cợt khinh bỉ và tham lam trong từng ánh mắt.

Một trong số đó tiến đến gần quầy bếp, nơi Linh đang đứng. Hắn ta có vẻ lớn tuổi hơn, gương mặt sần sùi, dáng người to lớn, tay cầm một thanh gậy sắt nặng nề.

"Cô nghĩ cô có thể bảo vệ được thứ này ư?" Hắn vung thanh gậy lên với ý định đập phá mọi thứ.

Nhưng trước khi hắn kịp hành động, Linh di chuyển nhanh như chớp. Cô không phải là người giỏi chiến đấu, nhưng cô biết cách tận dụng không gian và công cụ xung quanh mình. Cô chộp lấy một chai gia vị trên bàn và ném thẳng vào mặt hắn. Gã đàn ông ngã nhào, mắt mũi cay xè bởi hương liệu mạnh.

"Khốn kiếp!" Hắn hét lên, dùng tay quệt đi lớp bột gia vị trên mặt, nhưng ánh mắt hắn càng lúc càng dữ tợn.

Linh nhanh chóng lùi lại, nhưng những kẻ khác đã bắt đầu phản ứng. Hai tên lao về phía cô, nhưng Linh khéo léo né tránh. Cô biết mình không thể duy trì thế này lâu, cô cần phải kích hoạt hệ thống dự phòng.

---

**5 phút… chỉ cần 5 phút nữa!**

Trong tâm trí, Linh không ngừng cầu nguyện. Hệ thống bảo vệ dự phòng yêu cầu phải có đủ **năng lượng từ tinh hạch** mới có thể kích hoạt, và cô đang cố gắng thu thập đủ lượng cần thiết từ kho dự trữ. Chỉ cần họ không phá hủy hệ thống trước khi cô kịp làm điều đó.

Một tia sáng lóe lên trong đầu cô. **Khu vườn**! Nếu cô dẫn bọn chúng ra ngoài vườn, hệ thống bảo vệ quanh đó vẫn còn hoạt động, có thể giúp cô chống đỡ và câu giờ. Nhưng kế hoạch này không hoàn hảo, bởi việc dẫn chúng ra ngoài có nghĩa là khu vườn sẽ bị phá hoại nếu chúng phát hiện ra.

---

Không còn nhiều thời gian để suy nghĩ, Linh quyết định thử vận may. Cô quay người bỏ chạy về phía sau, dẫn bọn chúng theo lối hành lang dài ra khu vườn. Tiếng chân bọn chúng đuổi sát phía sau như tiếng vang của một đoàn tàu lửa lao đi trong đêm.

Khi Linh bước đến gần cánh cửa dẫn ra vườn, cô vội vã đóng sập cửa lại sau lưng. Cô có thể nghe thấy tiếng bọn chúng đang cố gắng phá cửa. Cánh cửa run lên từng hồi trước sức mạnh của nhóm người, nhưng Linh đã có thời gian quý báu để thực hiện bước tiếp theo.

---

Hệ thống bảo vệ khu vườn vẫn hoạt động. Những tia năng lượng xanh lam nhạt bao phủ từng luống cây, từng mảnh đất. Linh biết mình đang mạo hiểm khi đưa bọn chúng tới đây, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.

"Các người muốn khu vườn này sao? Thử xem nó có dễ lấy không!" Linh thách thức, ánh mắt kiên định.

Cánh cửa sau lưng cô bỗng bật mở, những kẻ săn mồi lao vào. Nhưng thay vì chạm đến những cây cối quý giá, chúng gặp phải lớp bảo vệ vô hình của hệ thống. Mỗi lần cố gắng chạm vào, bọn chúng bị đẩy lùi, tiếng gào thét của những kẻ bị năng lượng đánh bật vang lên không ngớt.

"Đồ chết tiệt!" Tên cầm đầu nghiến răng, ném ánh mắt căm tức về phía Linh. "Cô sẽ không thoát được đâu!"

Nhưng Linh không còn quan tâm đến lời đe dọa. Mọi sự chú ý của cô giờ đổ dồn vào màn hình hệ thống trên cổ tay, nơi dòng năng lượng từ tinh hạch đang tăng lên từng chút một. **3 phút… chỉ cần 3 phút nữa thôi!**

---

Cuộc đối đầu căng thẳng giữa Linh và nhóm kẻ xâm nhập càng trở nên nguy hiểm hơn khi bọn chúng bắt đầu thay đổi chiến thuật. Thay vì lao đầu vào tấm chắn năng lượng, bọn chúng chuyển sang việc cố gắng phá hủy những thiết bị điều khiển. Linh biết mình phải ra tay ngay trước khi bọn chúng phá được hệ thống.

"Chết tiệt, nhanh lên!" Linh thầm nghĩ, mồ hôi ướt đẫm trán cô. Mỗi giây trôi qua như một lưỡi dao đe dọa đến mọi thứ cô đã tạo dựng. 

---

**1 phút cuối cùng**. Linh có thể cảm nhận được sự thay đổi trong không khí khi hệ thống chuẩn bị hoàn tất. Bên ngoài, bọn cướp vẫn không ngừng tấn công, nhưng với mỗi giây trôi qua, hy vọng của Linh càng lớn dần.

Và rồi, khi tiếng đếm ngược của hệ thống chạm đến con số 0, một tiếng "bíp" vang lên, báo hiệu rằng **hệ thống bảo vệ dự phòng** đã được kích hoạt.

Ánh sáng xanh lam bừng sáng khắp khu vườn, bao phủ toàn bộ khu vực nhà hàng và vườn cây. Bọn cướp, giờ đã bị nhốt hoàn toàn bên trong hệ thống bảo vệ, nhận ra mình đã bị mắc kẹt. Mọi kế hoạch của chúng đã thất bại.

---

Linh thở phào, tay cô vẫn run rẩy sau cuộc đối đầu căng thẳng. Nhưng cô biết rằng đây chỉ là khởi đầu. Những kẻ này không phải là kẻ thù duy nhất, và còn nhiều mối đe dọa khác đang chờ đợi cô trong tương lai. Nhưng ít nhất, đêm nay, **Mảnh Đất Kỳ Diệu** vẫn an toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play