Khi ông chủ Đổng cùng “cô vợ ngốc” Long Trì quay trở lại, cửa hàng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Có bóng dáng bé nhỏ vẫn miệt mài quét sàn, như thể muốn nơi đây phải tinh tươm đến mức một hạt bụi cũng không còn. Sau khi quét dọn, cậu ta pha cho ông chủ Đổng một tách trà Lan Quý Nhân, rồi ngoan ngoãn ngồi bên bàn nhỏ luyện viết chữ.
Đổng Hân từng nói, làm nghề buôn bán đồ cổ thì cần chút văn hóa. Dù viết lách, vẽ vời gì cũng phải biết chút chút, để khách hàng cảm thấy mình là người có tri thức, tạo dựng lòng tin và thiện cảm (và kiếm được nhiều tiền hơn từ họ).
A Mao, người bạn nhỏ luôn theo chân Đổng Hân, tin tưởng lời dạy của ông chủ Đổng lắm.
Không gian trong tiệm dần trở nên yên ắng. Long Trì đứng bên cửa sổ, ngẩng đầu nhìn trời, không biết đang suy nghĩ điều gì. Với chiều cao một mét chín, bộ đồ đen và khuôn mặt lạnh lùng, hắn đứng đó khiến không ít người qua đường ngoái nhìn. Một vài tiểu yêu bay đến, đứng trên bậu cửa sổ, cẩn trọng nhìn Long Trì. Hắn vươn tay ra, một tiểu yêu dũng cảm nhảy lên tay hắn, vui vẻ cọ cọ vào lòng bàn tay, rồi lấy mấy hạt đậu xanh giấu dưới cánh ra tặng hắn.
Long Trì nhẹ nhàng vuốt ve đầu tiểu yêu, sau đó trả lại đậu xanh cho nó. Nhìn tiểu yêu vui vẻ ăn hết mấy hạt đậu, hắn khẽ vung tay, tiểu yêu vỗ cánh bay đi.
Đổng Hân yên lặng quan sát, trong lòng thầm nghĩ: Bất kể có bao nhiêu pháp lực hay thân phận cao quý, yêu quái vẫn luôn bao dung với tiểu yêu.
Chẹp. Nhưng cũng có thể vì đám tiểu yêu sắp tuyệt chủng đến nơi rồi, không bao dung thì chúng làm gì có tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT