Ban đầu Tống Cẩn định bế Tống Hữu Hữu về tự chăm sóc nhưng rõ ràng con gái không định nể mặt bố đẻ, Tống Cẩn vừa bế cô bé lên là cô bé đã gào khóc thảm thiết. Vì vậy anh đành để Triệu Đại Cương tiếp tục chăm sóc, dặn đi dặn lại ông không được đưa cô bé đến trường bắn chơi nữa.
Triệu Đại Cương không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý nhưng vẫn đưa khẩu súng lục của mình cho Tống Hữu Hữu chơi, nhưng đã tháo hết đạn bên trong ra.
Vì vậy, Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo cọ nhiệt em gái để chơi với cô bé. Nếu như bình thường, Triệu Đại Cương sẽ không đưa khẩu súng lục quý giá của mình ra cho bọn trẻ chơi, có thể thấy trong ba đứa trẻ, Tống Hữu Hữu được cưng chiều nhất.
Kiều Trân Trân dọn dẹp xong thì đi ngủ để điều chỉnh lại múi giờ, mãi đến tối khi bọn trẻ và người lớn về, cô mới từ từ thức dậy.
Tống Đại Bảo và mọi người đã lâu không gặp mẹ, đều rất nhớ. Vì vậy, khi mẹ con gặp nhau lập tức ôm chầm thật chặt, Tống Hữu Hữu thấy vậy cũng vội vàng đòi xuống từ tay ông nội để đi ôm mẹ và anh trai.
Kiều Trân Trân ôm từng đứa trẻ hôn rồi lại hôn, như thể mãi mãi không hôn đủ.
Năm nay Tống Đại Bảo đã mười tuổi, vì học nhảy lớp tiểu học nên năm nay đã học lớp sáu. Cậu tự nhận mình là một người đàn ông đích thực, không còn là những học sinh tiểu học như trước nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT