Tống Cẩn nói với cô, sau khi Kiều Trân Trân lên máy bay, Thẩm lão đã gọi điện thông báo. Dù sao thì lần này Kiều Trân Trân đã cống hiến sức mình cho đất nước, có đóng góp to lớn, hơn nữa Kiều Trân Trân lại là người do ông dẫn dắt, Thẩm Chấn Quốc sẵn lòng giúp đỡ.
Lần này Kiều Trân Trân đi ra ngoài gần mười ngày, thực sự rất nhớ nhà, quả đúng như câu nói, ổ chó nhà mình vẫn tốt hơn ổ vàng ổ bạc.
Khi nhìn thấy Tống Cẩn đẹp trai, Kiều Trân Trân lập tức vứt vali rồi chạy nhanh tới, nhẹ nhàng nhảy lên, bám chặt vào người Tống Cẩn.
Tống Cẩn hưởng thụ sự nhiệt tình của Kiều Trân Trân, anh nhanh chóng đưa tay ra ôm eo và mông của Kiều Trân Trân, để cô không bị ngã. Cho dù đang ở sân bay đông đúc, anh cũng không quan tâm đến ánh mắt của người ngoài, vì anh quá nhớ cô, mười ngày rồi!
Sau chuyến bay đường dài, cộng thêm việc phải điều chỉnh lại múi giờ, Kiều Trân Trân và mọi người đều hơi mệt. Bữa tiệc thịnh soạn của Hoàng Tam ghi nợ trước, Tống Cẩn đưa từng người về nhà nghỉ ngơi.
Sau khi Kiều Trân Trân về nhà, chị Triệu đã nấu cho cô một bát mì trứng thơm phức, đúng như câu nói, ra ngoài ăn sủi cảo, về nhà ăn mì. Từ nơi xa xôi trở về, phải ăn một bát mì ở nhà mới được.
Khi Kiều Trân Trân ngửi thấy mùi mì thơm phức, không nhịn được mà chảy nước miếng, ăn rất ngon miệng, ăn xong mì cô vội vàng đi tắm rửa và thay quần áo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT