Lúc này trong lòng Thẩm lão đang nén giận! Tiểu Trương này thật là, cậu nói cậu không phiên dịch được người nước ngoài thì cũng quên đi, sao bây giờ ngay cả lời Kiều Trân Trân nói cũng không phiên dịch được.
“Cô ấy vừa mới líu ríu nói nhiều như vậy, một chữ cậu cũng không hiểu. Đều là học tiếng Anh, Kiều Trân Trân người ta chỉ tự học thôi, tốt xấu gì cậu cũng là một sinh viên đại học chính quy. Cậu nói xem, giờ cậu có tác dụng gì không!” 
Tiểu Trương:...... Chuyện này tôi cũng không muốn. Đúng là nói quá nhanh, tôi không theo kịp.
Tuy Thẩm Chấn Quốc nghe không hiểu Kiều Trân Trân vừa nói cái gì, nhưng lúc này ánh mắt mọi người nhìn ông đều thay đổi như thể trong sự kính trọng còn ẩn giấu một sự sợ hãi, ông vẫn cảm giác được.
Cái tên Daniel 1m8 kia thậm chí còn lui về phía sau hai bước nhỏ, lập tức lại cảm thấy không ổn, vì vậy chống chế nói: “Bây giờ là thời đại hòa bình rồi. Tôi là khách quý của các người, các người... Các người tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Kiều Trân Trân cười cười, thu hồi biểu cảm nghiêm túc vừa rồi, nói: “Mọi người yên tâm. Chúng tôi là nước lễ nghi, rất hiếu khách đối với khách ngoại quốc có ý tốt. Chỉ có đối đãi với địch, chúng tôi mới có thể dùng đao thương côn bổng tiếp đón thôi.”
Nói xong, Kiều Trân Trân còn cố ý nhìn thoáng qua Daniel. Khi Daniel tiếp xúc với ánh mắt của Kiều Trân Trân, rõ ràng anh ta chột dạ một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play