[Zhihu] Người Yêu Trên Mạng Bảo Tôi Thi Đại Học Bắc Kinh

Chương 6


2 ngày


Buổi gặp mặt với anh giai đại học Bắc Kinh không hề vui vẻ như tôi tưởng tượng mà rất căng thẳng.

Trong quá trình ăn cơm Tề Dụ nhã nhặn, yên tĩnh, được giáo dục rất tốt.

Nhìn lại tôi thì đứng ngồi không yên.

Nhìn vào Tề Dụ ở phía đối diện, tôi lại lén lút lấy điện thoại ra.

Tôi mở baidu ra tìm kiếm: Người yêu trên mạng biến thành giáo viên dạy thay của mình thì phải làm sao?

Bên dưới có một top comment:

[Vấn đề này nên lên xiaohongshu hỏi chứ nhỉ? Chủ thớt đi nhầm chỗ rồi phải không?]

Tôi: "..."

Kệ đi, tôi tắt điện thoại đi.

Vừa mới ngẩng đầu lên vừa hay nhìn thấy Tề Dụ đang nhìn tôi.

Mặt của tôi bỗng nhiên đỏ lên:

- Làm... Làm sao vậy?

- Em ăn xong chưa?

- Xong rồi.

- Thế đi thôi.

Tôi và anh giai đại học Bắc Kinh đứng dậy rời khỏi quán ăn.

Anh giai đại học Bắc Kinh đưa tôi về ký túc xá.

- Nghỉ ngơi sớm đi.

- Dạ... Được...

Tôi lắp ba lắp bắp trả lời.

Lúc về đến phòng ký túc xá, Lâm Y Y đã về rồi.

Cô ấy nhìn thấy tôi thì hơi khó hiểu:

- Không phải cậu đi ăn với bạn à? Sao lại về chung với đàn anh Tề Dụ?

Tôi: "..."

Buổi tối, Tề Dụ dùng tài khoản wechat anh giai đại học Bắc Kinh gửi tin nhắn cho tôi:

- Đây là tài khoản cá nhân của anh, tài khoản wechat trước dùng để kết bạn với em ở phòng thí nghiệm là tài khoản công việc.

Chả trách, nếu lúc đầu anh ấy dùng tài khoản cá nhân kết bạn với tôi, có lẽ tôi đã biết từ lâu rồi.

Lần đầu tiên tôi không trả lời tin nhắn của anh giai đại học Bắc Kinh, đồng thời kể từ sau đó, tôi và anh giai đại học Bắc Kinh cũng dần dần ít nói chuyện hơn.

Sau khi kết thúc tuần huấn luyện thực hành, Tề Dụ hỏi tôi có muốn tiếp tục làm trợ thủ cho anh ấy không.

- Em... Em suy nghĩ đã.

Nghe xong câu trả lời của tôi, Tề Dụ nhíu mày lại.

Anh ấy nhạy bén, chắc chắn cũng đã nhận ra sự xa cách của tôi trong khoảng thời gian này.

- Được, suy nghĩ xong thì nói cho anh biết.

Tôi gật đầu.

Lâm Y Y đã đồng ý tiếp tục làm trợ thủ cho Diêm Hạo.

Khi trở về cô ấy hỏi tôi một câu, tôi bảo tôi còn đang suy nghĩ.

- Thế mà cũng phải suy nghĩ? Không phải hai người phối hợp khá tốt hay sao?

Lâm Y Y nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi.

Tôi thở dài, chỉ đành nói sự thật cho cô ấy nghe.

Tôi kể từ hồi lớp 12 đã bắt đầu tán một anh giai rồi bảo anh ấy ôn tập bài tập cho tớ.

Anh giai ấy bảo tôi thi và đại học Bắc Kinh nhưng tôi lại thi vào đại học Thanh Hoa.

Hơn nữa, điều ly kỳ ở đây là, anh giai bảo tôi thi vào đại học Bắc Kinh thế mà lại là người của đại học Thanh Hoa.

Lâm Y Y trợn tròn mắt, há hốc miệng nghe tôi kể hết.

Rất nhanh cô ấy đã bắt được trọng điểm, phân tích logic rõ ràng.

- Cho nên... Tề Dụ chính là người đã kèm cặp cậu ôn luyện hồi đấy?

- Ừm.

- Vãi chưởng, tiểu thuyết này không dùng trên 100 nghìn chữ chắc không viết được nhỉ?

Tôi: "..."

- Thế sao cậu lại xa cách với Tề Dụ?

Còn không phải là do chuyện tôi ở trước mặt Tề Dụ nói anh ấy là bạn trai tôi sao?!

Nói đến chuyện này, tôi có thể đào luôn được một căn nhà, ba ngủ một khách dưới lòng đất ấy chứ.

Không xa cách, gặp lại nhau ngượng ngùng bỏ xừ.

Lâm Y Y không chút lưu tình mà cười nhạo tôi.

Dưới cái lườm cháy áo của tôi cô ấy mới tem tém lại một chút.

Dáng vẻ chính trực mà giải thích:

- Ngôn Ngôn, nghe lời chị em một câu, đàn anh Tề Dụ mà không có ý gì với cậu thì tớ nhảy từ đây xuống.

- Thế thì không cần, tớ cũng không phải kẻ ngốc.

Tôi lẩm bẩm một câu.

Lâm Y Y vỗ vỗ vai tôi:

- Nhanh đi kết thúc đi, đừng lề mề nữa.

Tôi gửi tin nhắn cho anh giai đại học Bắc Kinh, lần này tôi gọi thẳng tên của Tề Dụ.

Tôi hỏi anh ấy có rảnh không, có muốn gặp mặt nói chuyện với tôi.

Tề Dụ bảo phải trễ chút, bây giờ anh ấy đang làm thí nghiệm.

[Thế em đến phòng thí nghiệm tìm anh.]

[Được.]

Khi tôi đến phòng thí nghiệm, thí nghiệm của Tề Dụ đã làm xong rồi.

- Có chuyện gì không? Sao lại gặp anh gấp vậy.

- Ừm, rất gấp.

Dáng vẻ của tôi rất đoan chính.

Động tác của Tề Dụ dừng lại, anh xoa xoa mi tâm.

- Ngồi xuống rồi nói.

- Không cần, em đứng nói là được, những lời em nói sau đây rất quan trọng, anh nghe cho rõ.

Tôi đoán là dáng vẻ nghiêm túc của tôi đã lan sang cả Tề Dụ.

Tề Dụ gật đầu:

- Ừm, em nói đi.

- Thì là, chuyện trước đây, em xin lỗi.

Lời xin lỗi bất ngờ được thốt ra khiến Tề Dụ hơi giật mình, anh giương mắt nhìn tôi:

- Chuyện gì?

- Rất nhiều, em không nên thi xong đại học thì unfriend với anh, còn nói xấu anh ở tài khoản anh giai đại học Bắc Kinh, còn nói... Nói anh là bạn trai của em. Sau khi biết thân phận thật của anh còn cố ý xa lánh anh, gây thêm phiền phức cho anh.

- Sao em biết là gây thêm phiền phức cho anh?

- Hả? Chẳng lẽ không có hả?! - Tôi trừng to mắt lại hơi ngượng ngùng.

- Lại là do em tự mình đa tình hả?

Có lẽ là do biểu cảm nghiêm túc của tôi biến hóa quá nhanh nên Tề Dụ lại không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

- Không phải.

Cũng không biết anh ấy đang trả lời câu trước hay câu sau của tôi nữa. Lại thêm anh ấy cắt ngang, tôi không biết nên nói gì nữa.

Vẫn là Tề Dụ nhắc nhở tôi;

- Nói xong chưa?

- À, còn nữa, em đồng ý làm trợ thủ cho anh.

Tề Dụ mím môi nhịn cười:

- Đến lượt anh nói rồi. Em không nói năng gì đã unfriend, chuyện này không tốt. Nếu như anh có làm điều gì đó không đúng, anh hi vọng em sẽ nói thẳng ra, đừng im lặng rồi cuối cùng biến thành hiểu nhầm, đừng silent treatment, cũng đừng cố ý trốn tránh. Cuối cùng là, đừng nói dối anh.

Tôi hơi sửng sốt:

- Đây là yêu cầu làm trợ thủ cho anh hả?

- Không phải.

Hả?

- Là làm bạn gái.

Tôi: "..."

Tôi nín thở, khuôn mặt Tề Dụ dịu dàng, giọng nói ôn hòa:

Phòng thí nghiệm rất yên tĩnh, nhưng trong đầu tôi vẫn luôn có một âm thanh kêu gào: Đồng ý anh ấy!

Sau đó tôi nhìn Tề Dụ, nhỏ giọng nói:

- Anh có thể đồng ý một yêu cầu của em không?

- Em nói đi.

- Em muốn học tiếp lên thạc sĩ, nhưng anh có thể đừng bắt em thi vào đại học Bắc Kinh được không?

Tề Dụ: "..."

Tề Dụ phì cười, một lát sau anh ấy gật đầu.

Mắt tôi sáng lên: - Thật ư?

- Thật.

Nghe được lời đồng ý của Tề Dụ, tôi kích động ôm lấy anh ấy.

Thật tốt, không cần thi vào đại học Bắc Kinh, lại có một anh giai học sinh giỏi của đại học Thanh Hoa. Cuộc sống đại học của tôi mới chỉ vừa bắt đầu mà thôi.

***

Sau khi tôi và Tề Dụ yêu nhau, Tề Dụ đúng thật là không ép tôi thi vào đại học Bắc Kinh. 

Năm nhận được danh sách học thẳng lên tiến sĩ của trường, Tề Dụ cầu hôn tôi.

Ba năm sau chúng tôi kết hôn và có một kết tinh tình yêu đáng yêu.

Ngày đứa bé đầy tháng, Tề Dụ ôm đứa bé ấn dấu vân tay lên một tờ cam kết.

- Con trai à, khoảng cách từ đây đến lúc con thi vào đại học Bắc Kinh còn 6788 ngày, cố lên! Ba sẽ luôn ủng hộ con!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play