Viên Anh lén nhìn chiếc ghế mà mình vừa ngồi, tưởng tượng dưới lớp vải đen là xác chết bị phân thây, cùng với đôi mắt không thể khép lại của người phụ nữ. Một lớp mồ hôi lạnh bắt đầu xuất hiện trên trán và lưng của cô.
Doãn Thuấn nghĩ phản ứng của Viên Anh vẫn chưa đạt được hiệu quả như hắn mong muốn, tiếp tục thêm mắm thêm muối vào câu chuyện: “Người ta nói rằng khi chết với sự oán hận hoặc sợ hãi lớn, linh hồn sẽ trở thành ác quỷ. Vào ngày thứ bảy sau khi chết, ác quỷ sẽ trở lại thân xác của mình. Những người thân của các nạn nhân không tổ chức tang lễ cho họ, vì vậy linh hồn của họ có lẽ vẫn đang tụ tập ở đây. Mỗi tối lúc bảy giờ, tôi luôn thấy hoa cỏ trong sân động đậy, bên trong nhà phát ra âm thanh như có người đang tìm kiếm cái gì đó. Sau đó, tôi đã kể cho một phóng viên từng theo dõi vụ án này, cô đoán xem anh ta đã nói gì với tôi?”
Không khí im ắng, đồng hồ tích tắc đều đặn vang lên, kim phút đang dần tiến tới bảy giờ. Viên Anh trên mặt dần mất hết sắc máu, ngây ngẩn một lúc, ngập ngừng hỏi: “Nói gì?”
“Thì ra khi giết mỗi người, kẻ giết người sẽ cắt bỏ một bộ phận cơ thể của họ, và cho đến bây giờ cảnh sát vẫn chưa tìm thấy những bộ phận đó. cảnh sát Viên chắc hẳn biết chuyện này chứ?”
Viên Anh miễn cưỡng gật đầu: “Đúng vậy, lúc đó cảnh sát nghi ngờ kẻ giết người đã mang những bộ phận đó đi.”
“Linh hồn của những nạn nhân mỗi đêm đều tìm kiếm bộ phận đã mất của mình.” Doãn Thuấn giả vờ thần bí mỉm cười: "Cô là cảnh sát, biết đâu, họ sẽ trực tiếp đến hỏi cô—”
Lúc này, Hạ Hoài bên ngoài đã đi vòng quanh một hồi, mới tìm được một quán ăn nhỏ vẫn còn mở cửa. Anh nhanh chóng mua vài món ăn và chạy về nhà, không muốn để khách chờ lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT