Ai nói không phải chứ, trước đây muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới một cuộc sống như thế này, bây giờ lại đang ở trước mắt mình đây.
“Cái thằng này, con tự mà làm xuyên đêm đi. Bộ xương già như bố đây làm sao có thể chịu được cơn giày vò như vậy.” Bố Cố nói không khách sáo.
“Bố, anh cả, anh hai. Mọi người đều mệt cả ngày rồi, mau chóng ăn cơm đi. Con vẫn sẽ lại ở lại thêm hai ngày nữa, công việc còn lại mọi người cứ giao cho con, mọi người cứ ăn ngon uống ngon rồi đi về ngủ ngon là được.” Cố Hướng Đông rót đầy rượu vào mỗi ly của từng người.
Bọn họ cũng không khách sáo nữa, làm việc trong một thời gian dài như vậy quả thật rất đói, hơn nữa lại có một bữa cơm ngon thế này, bọn họ lần lượt cầm đũa lên.
Bên đây bọn họ đang ăn uống no say, còn bữa cơm bên gia đình họ Cố thì có phần khó nuốt. Mẹ cả Tôn tức giận nên đã làm lại những bữa ăn giống như trước đây, từ tằn tiện trở nên xoa hoa thì dễ nhưng từ xoa hoa trở nên tằn tiện thì lại khó. Dạo gần đây, khẩu vị của gia đình nhà họ Cố đã quen ăn những bữa ngon rồi, các món ăn theo kiểu của những năm trước thật sự không thể nào nuốt nổi.
“Bà nội, bà nội. Con không muốn ăn bánh ngô, con muốn ăn trứng gà, con muốn ăn rau.” Cố Tiểu Xuyên không nhận ra rằng tất cả những điều này là do mình gây ra, cậu bé tiếp tục khiêu khích giới hạn của mẹ cả Tôn.
Mẹ cả Tôn không nói gì, bà tiếp tục ăn bữa cơm của nhà mình.
Hà Ngọc Lan và Cố Tiểu Trụ cũng không nói, ai tinh ý cũng có thể nhận ra mẹ chồng đang rất tức giận, sao lại có người dám đâm đầu vào trước họng súng chứ.
Sau khi ăn uống no nê, bố Cố và hai người con trai ợ một tiếng thật to, sau đó cùng nhau về nhà với khuôn mặt vô cùng mãn nguyện. Vừa về đến nhà họ Cố, nhìn thấy tối lửa tắt đèn, không hề có một chút ánh sáng nào. Ơ, thật là kỳ lạ, hôm nay tại sao lại đều đi ngủ sớm như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT